21 thg 12, 2012

22-12

             Như bao bà mẹ khác, mẹ đều nhận được những lời chúc yêu thương ngọt ngào vào các ngày 8/3, 20/10, sinh nhật, ngày cưới.....nhưng không phải bà mẹ nào cũng nhận được lời chúc của con cái, bạn bè và học sinh vào các ngày 27/2, 20/11 và 22/12 như mẹ. Mẹ vừa là sỹ quan quân đội, thầy thuốc, giáo viên nên cực kỳ nghiêm khắc. Ngày bé mỗi khi mắc lỗi con chỉ dám thổ lộ với bố chứ chưa bao giờ dám tâm sự với mẹ, lớn hơn một chút thì cũng là tâm sự cùng bố, lớn hơn chút nữa thì con mới hiểu cuộc sống đã đặt lên vai mẹ một gánh nặng quá sức. Là chị cả trong một gia đình nông thôn đông con mẹ đã phải vất vả vừa làm chị vừa làm mẹ những khi ông ngoại đi hoạt động xa rồi bị bắt, bà ngoại buôn bán chợ xa có khi vắng nhà hàng tuần, rồi bao năm vất vả xa chồng một nách ba đứa con lít nhít, đến khi bố mẹ về gần được với nhau thì cũng là lúc em bị ốm, mẹ chỉ còn biết dồn sức chăm sóc em. Con vẫn nhớ những chiều ngồi xem mẹ chơi bóng chuyền hay những tối mẹ tập văn nghệ cùng cô chú sinh viên, từ một người yêu thể thao văn nghệ mẹ trở nên ít nói. Mẹ đã bỏ lại đằng sau tất cả công danh sự nghiệp xin nghỉ hưu sớm để đưa đón em đi học từ khi em lên cấp hai và bao nhiêu năm như thế ngày nắng cũng như ngày mưa chở em đến trường cho đến ngày em tốt nghiệp đại học. Chúng con biết thành công của em ngày hôm nay có rất rất nhiều công sức của mẹ.

              Con vẫn nhớ ngày học cấp một, cấp hai cứ mỗi năm vào ngày 22/12 nhà trường lại tổ chức tuyên dương các học sinh khá giỏi có cha mẹ là sỹ quan quân đội, mỗi lần lên bục nhận quà con thấy thật hãnh diện và tự hào. Với nghề thuốc thì vì dựa vào mẹ mà cho đến giờ đã nuôi hai đứa con mười mấy tuổi mà con không nhớ nổi một tên một loại kháng sinh nào. Với nghề giáo, cho đến giờ học sinh cũ của mẹ nhiều người trở thành bạn thân thiết, học sinh mới khi mở nhà thuốc luôn luôn gọi điện nhờ mẹ tư vấn, còn lứa học sinh mới nhất không gọi mẹ bằng cô nữa mà gọi là bà giáo vì chúng bảo con còn ít tuổi hơn cả cháu bà. 

              Mong cho mẹ khỏe mạnh vui vẻ bên con cháu và mãi mãi là chốn bình yên của con mẹ nhé!
              
CHÚC MỪNG NGÀY CỦA MẸ 22-12

20 thg 12, 2012

THƯ GỬI BỐ

Ngày này với con 12 năm trước như không hề tồn tại, mười hai năm rồi mỗi lần chở bọn trẻ lên ngoại  con vẫn cố tình đi đường vòng để được nhìn vòng hồ tìm bóng dáng quen thuộc. Hàng năm sau con vẫn không quen được cảm giác thiếu vắng bố, không thể quên bữa trưa cuối cùng. Mà ngẫm lại ông trời như thương con, một tuần trước khi bố hôn mê sâu con được cơ quan cho đi học nghiệp vụ ngay gần nhà ngoại nên trưa nào cũng được về ăn trưa với bố, rồi 26 ngày bố nằm viện con vẫn đang đi học nên thời gian tranh thủ bên bố được nhiều hơn.

Vẫn in trong con hình ảnh cuối cùng, bố không nói mà chỉ với tay về phía con khi con chào bố ra về,
Vẫn in trong con hình ảnh bố nắm tay Mốc mà mấy ngày trước đó tay bố không hề cử động.

Không  như mọi năm con lên lịch chuẩn bị ngày này hàng tuần, năm nay vì công việc bận nên đến tối qua con mới có lịch cụ thể cho ngày hôm nay. Bố đừng trách con bố nhé, hôm nay mẹ rất vui vì con cháu đến đông đủ, bạn thân của bố mẹ cũng không thiếu ai, năm nay một người em kết nghĩa mà bố mẹ bặt tin cô từ hơn 20 năm nay liên lạc được lại với mẹ đã đến với mẹ từ rất sớm, sớm hơn cả bọn con bố ạ, cô nhắc lại cả những kỷ niệm từ hồi bố mẹ trên viện 9 nữa. 

 Đôi khi gặp chú khách hàng hay đến phòng con giao dịch giống bố con lại ước giá như đấy là bố.

Con yêu bố và chưa lúc nào thôi nhớ về bố

Con gái của bố.





6 thg 12, 2012

HẠNH PHÚC ĐẦU NGÀY


      Bước vào tháng 12, từ đầu tuần đã thấy việc, tối tối đã phải list ra thứ tự công việc cho ngày hôm sau,  note dán khắp nơi....mỗi chiều về đón con nhiều khi cứ lơ ngơ, ít hẳn những câu chuyện quan tâm tình hình trong ngày của con. Tình cờ sáng nay xếp lại sách vở cho con gái đọc được bài văn con viết về mình mà cả ngày làm việc cứ lâng lâng, hy vọng việc nào trong ngày hôm nay của mình cũng thành công như những gì mình thấy trong bài văn của con.

"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
       Mỗi lần nghe câu thơ này, tôi lại nghĩ đến mẹ của mình. Mẹ là người đã sinh ra tôi, là người đã chăm sóc, nuôi dưỡng tôi từ lúc tôi còn bé. Vì vậy, tôi rất yêu quý mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài tuổi 40. Trên khuôn mặt mẹ đã xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, nhưng người ngoài nhìn vào vẫn bảo mẹ còn trẻ hơn tuổi nhiều lắm. Dáng người mẹ cân đối. Mái tóc đen nhánh suôn thẳng, dài ngang lưng, làm tôn lên vẻ nữ tính của mẹ. Làn da của mẹ bây giờ không còn trắng hồng như hồi trước nữa, thay vào đó là làn da sạm đen do làm việc nhiều. Tuy vậy, nhưng mẹ luôn làm mình trẻ hơn bằng những bộ váy may khéo làm nổi bật dáng người cân đối.
      Trên khuôn mặt trái xoan của mẹ, nổi bật nhất là đôi mắt - cửa sổ tâm hồn. Đôi mắt đen thẳm của mẹ như biết nói, biết cười. Mỗi khi tôi được điểm cao, đôi mắt mẹ tỏ vẻ vui mừng cùng nụ cười tươi. Mỗi khi cười, mẹ tôi lại để lộ ra hàm răng sáng bóng, đều tăm tắp.
     Tính tình mẹ tôi khá là nghiêm khắc, nhưng dù sao thì mẹ cũng luôn hết mực yêu thương hai anh em chúng tôi, luôn chăm sóc từng li từng tí. Mặc dù công việc ở cơ quan làm mẹ tôi bận bịu nhưng bao giờ mẹ tôi cũng mua những thực phẩm tươi ngon để nấu bữa tối đầy đủ dinh dưỡng cho cả nhà. Sau mỗi giờ tan học, mẹ luôn hỏi về những tiết học ở trường. Những lúc tôi có chuyện vui buồn mẹ luôn phát hiện ra và hỏi tôi, gần gũi, chia sẻ. Vì vậy, tôi luôn coi mẹ là một người bạn lớn tuổi. Ngoài ra, mẹ tôi còn rất hiếu thảo với mẹ của mình. Vào cuối tuần, mẹ luôn sắp xếp thời gian để cả nhà có thể về thăm bà ngoại.
     Mẹ tôi đã nuôi dạy chúng tôi như vậy đấy và tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cũng là đền đáp công ơn của mẹ tôi.


 YÊU LẮM HAI EM CỦA MẸ

31 thg 10, 2012

THÁNG 10 BÌNH YÊN


        Luôn là tháng được mong chờ nhất trong năm, thời tiết thu dìu dịu, cung thiên bình cho người sinh tháng này và sự kiện được kỷ niệm đều đặn 15 năm nay.
        Cứ vào tháng 10 lại có ước muốn được quay trở lại Nha trang hay Đà Lạt, năm nay cũng có rất nhiều dự định mà rồi chẳng thực hiện được do chồng công tác triền miên, chỉ xen vào giữa hai kỳ công tác bằng một buổi dã ngoại gần Hà nội, dù giản dị thôi nhưng các con cực kỳ phấn chấn. Thực chất cũng được rủ rê đến với xứ sở kim chi mà rồi lấn bấn chuyện con cái đành khước từ để rồi sau đấy xem ảnh mà ngậm ngùi tiếc.

 
        Dù tiếc chuyến đi xa thật nhiều nhưng bù lại được nhận rất nhiều tin nhắn cùng những lời chúc ấm áp từ người thân, bạn bè và hoa, cảm giác ngập trong hoa thật là hạnh phúc và yêu nhất hai tin nhắn:
Tin nhắn đầu tiên trong ngày "Happy birthday. Love you forever" :-*
Tin nhắn cuối cùng trong ngày mà thực chất đồng hồ đã chỉ sang ngày 23 "Chúc mừng sinh nhật lần thứ 18"  :-*
            Tháng 10 với mình thật bình yên và cho đến hôm nay khi ngồi viết những dòng này lại nhận được điện thoại của bạn từ phương xa về HN mời ăn trưa , mặc dù bận đã từ chối một lời mời buổi sáng mà khi nhận điện thoại bạn lại không thể không nhận lời với tin nhắn lại "hẹn nhau ở đâu báo lại cho tao, sẽ tranh thủ ghé qua khoảng nửa tiếng nhé".
          Một ngày đẹp như hôm nay mà chết dí trong văn phòng thật phí nên sẽ thu xếp công việc để đến với bạn dù thời gian có eo hẹp đến đâu :D

18 thg 10, 2012

15 NĂM

Mười lăm năm mình có gì anh nhỉ?
Một gái một trai vẹn điểm mười
Một mái nhà bao nụ cười hạnh phúc
Một tình yêu trẻ mãi không già.



15 năm qua mình được:
 Một gia đình nhỏ lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười,
 Một người chồng biết thương yêu chăm sóc vợ con,
 Một con trai thông minh hóm hỉnh bắt đầu bước vào tuổi ương ương,
 Một con gái dịu dàng, nữ tính, tình cảm,  yêu nghệ thuật và biết làm điệu.

Cảm ơn con gái - đã đến bên mẹ và trở thành người bạn nhỏ của mẹ.
Cảm ơn con trai - con đã luôn là nguồn động lực cho mẹ cố gắng.
Cảm ơn anh - người không biết nói những lời hoa mĩ nhưng lại luôn biết bù đắp những khoảng trống trong cuộc sống của em. 

Và một chút buồn
Với suy nghĩ đơn giản "mình thương yêu chăm sóc 10 chả nhẽ không được đáp lại 5" mình bước qua những câu hỏi của bạn bè: " em vẫn quyết định sống chung với mẹ chồng à?", " khó tính thế mà em vẫn quyết không ở riêng à?", " là học sinh cũ rồi mà không ngấm à?"......bởi trong đầu mình luôn luôn hiện lên câu "Mẹ chỉ hợp với anh nếu mình ở riêng thì mẹ ở với ai???" và 15 năm qua mình đã luôn luôn cố gắng tuy đôi lúc mình cũng thực sự mệt mỏi.

17 thg 10, 2012

CON LÀ NGÔI SAO CỦA MẸ

Gần 14 năm nay con luôn là niềm tự hào của mẹ,
Cảm giác hồi hộp bỡ ngỡ cho đến giờ mẹ vẫn không thể nào quên khi bố bế con đặt xuống nằm cạnh mẹ với mái tóc xoăn tít bồng bềnh đen nhánh,
Cảm giác hãnh diện khi đầy tháng cho con đi kiểm tra sức khỏe con tăng thêm được 1,7kg,
Cảm giác hạnh phúc khi ai đến thăm cũng phải trầm trồ giống bố như đúc,
Vẫn nguyên cảm giác đứng tim khi con băng qua đường vượt trước đầu xe ô tô lúc 22 tháng tuổi,
Vẫn nhớ cảm giác chứng kiến con khóc thút thít khi xem bộ phim Lion King và hỏi mẹ "Sư tử bố chết rồi thì nó ở với ai?",

Và thật nhiều thật nhiều cảm xúc trước mỗi thay đổi của con,
Cảm ơn con! đã đến bên mẹ và luôn là ngôi sao trong lòng mẹ. 

Cảm ơn con! với những cảm xúc dạt dào về mẹ.
            Ai trong đời chẳng có một thời bé tí xíu, phải không? Có ai đó nhớ rằng, ai là người đã chăm sóc, dạy dỗ ta khi còn nhỏ không? Có ai đó nhớ rằng, ai là người đã chịu mang nặng chín tháng mười ngày để ta được nhìn thấy ánh sáng mặt trời không? Phải, đó chính là mẹ của chúng ta. Người mẹ của tôi cũng đã trải qua bao nỗi đau, để có được một đứa con trai như tôi bây giờ...
            Mẹ tôi không cao, nhưng không hiểu sao khi nhỏ, tôi lại thấy mẹ cao lớn đến vậy. Có món đồ chơi nằm trên nóc tủ, tôi gắng mãi không lấy đượcn nhưng mẹ chỉ cần một cái vươn tay là có thể lấy được nó cho tôi. Nhưng lần sau, khi tôi lại muốn lấy nó, mẹ lại không lấy cho tôi. Giờ tôi mới hiểu rằng, lúc ấy mẹ muốn tôi tự tìm cách lấy món đồ thay vì ỷ lại mẹ. Mẹ đã dạy tôi tư duy, không dựa dẫm, độc lập như thế.   
            Khi tôi tập đi, hai tuổi thì phải, cả nhà vỗ tay hoan hô. Rồi, như bất kỳ đứa trẻ nào khác, tôi loạng choạng như gã say rượu, ngã bịch xuống. Khi bà chạy tới định đỡ, chính mẹ là người ngăn cảm: "Bà cứ để cho cháu đứng dậy một mình ạ!". Tôi, hơi hơi hiểu mẹ nói gì, chống hai tay xuống, tôi tự đứng lên trong sự ngạc nhiên của cả nhà. Mẹ dạy tôi tự đứng trên đôi chân của mình như vậy.
           Trẻ con ai cũng mắc lỗi, phải không? Những lúc tôi mắc lỗi, mẹ không quát, mắng, cũng chẳng đánh. Mẹ chỉ thể hiện sự buồn, thất vọng qua ánh mắt, rồi nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Ôi ánh mắt của mẹ! ánh mắt thể hiện rõ nhất tâm trạng của mẹ. Chùng xuống khi buồn, đó là khi tôi có lỗi. Sáng bừng lên như mặt trời ló rạng khi tôi có thành tích đáng tự hào,... Nhiều lúc, tôi ước rằng tôi sẽ luôn làm mẹ tự hào để ánh mắt mẹ lại sáng lên.
           Tôi bị hen bẩm sinh, nhận từ mẹ. Em gái tôi cũng vậy. Đêm nào trái gió trở trời, ba mẹ con lại lên cơn hen, ho sù sụ suốt đêm. Vậy mà mẹ vẫn chăm sóc cho bọn tôi, cho dù chính mẹ cũng đang mệt. Chắc chắn là một ngày nào đấy, tôi sẽ mang cho mẹ một thứ thuốc chữa hen, để mẹ không phải chịu những đêm sống chung với tiếng ho.
           Gần đây, có những lúc, bụng đau quặn thắt , Bác sỹ bảo rằng đó là do đau đại tràng, cần đấu tranh lâu dài. Suốt một tháng, tôi ngủ trên ghế bành. Đêm, cứ khi nào tôi đau rên lên mẹ lại đưa cho tôi một miếng bánh qui , bảo tôi cố gắng. Cứ như vậy, trong một tháng, những cơn đau đã dần rời xa tôi, tôi đã có thể hoạt động như thường, nhờ vào công của mẹ.
         Trong cuộc sống tôi thấy rằng, mẹ tôi là một người thực sự giàu có. Mẹ giàu về tình cảm, mẹ giàu lòng vị tha, đủ để nhắc nhở tôi không mắc lỗi. Mẹ giàu về lý trí , đủ để phân biệt lỗi lầm của hai đứa. Mẹ tôi giàu kiến thức, để những câu hỏi của tôi luôn có câu trả lời. Mẹ tôi cần cù chăm chỉ, đủ cho một cuộc sống không sung túc nhưng đủ đáp ứng những nhu cầu. Và trên hết, mẹ tôi luôn giúp đỡ, bên tôi mỗi khi tôi cần, như "ngọn gió của tôi" suốt đời. Tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng tôi rất biết ơn mẹ, và..."Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm".,.  

 

16 thg 10, 2012

MẸ YÊU EM QUÁ CƠ

Em nhẹ nhàng, dịu dàng, biết làm điệu là món quà mẹ được nhận từ mười năm nay,
Em thẳng thắn và mạnh mẽ khi dám nói những điều mà mẹ còn ngại ngần chưa nói,
Em trở thành người bạn nhỏ của mẹ đã từ lâu lắm rồi,
Em là đồng minh của mẹ thời gian gần đây,















Cảm ơn con! mẹ thật may mắn và hạnh phúc được là người sinh ra con.

13 thg 10, 2012

LINH TINH ĐẦU THÁNG 10

Rất nhiều dự định cho tháng 10 này mà rồi lại chẳng đâu vào đâu khi nhìn thấy list cv của chồng. Như cách đây 5 năm thì mình cũng chẳng có mấy băn khoăn khi cứ quyết là cả nhà khoác ba lô lên đường nhưng năm nay đã khác, con trai đã vào lớp 8 tuy con cũng chẳng học thêm gì ở ngoài nhưng chỉ với khối lượng bài trên lớp cùng với bài ở lớp đội tuyển của trường thì việc cho con nghỉ học 4-5 ngày cũng khiến mình suy nghĩ. Đã thử hỏi ý kiến con nếu con ở nhà còn bố mẹ với em Mít đi vắng có sao không ? Con đã đồng ý ngay nhưng nhìn ánh mắt con mình lại gạt ngay dự định đó. Tự nhận mình có cách sống tương đối hiện đại so với bạn cùng trang lứa nhưng riêng việc quyết định để con ở nhà rồi hai vợ chồng đi vắng thì chắc còn lâu lắm mình mới có thể theo kịp thanh niên bây giờ, nhưng dù có nhận ra rồi mình vẫn quyết bảo vệ ý kiến chủ quan của mình mặc cho mọi người lên án.

Chồng đi vắng, vẫn như mọi khi con trai tự đi xe đạp còn em Mít do mình đưa đón, rồi sức khoẻ không ổn tẹo nào nên đã cho em nghỉ hai buổi tiếng Anh trong tuần. Thứ bảy tuần trước phòng có việc, vẫn biết sức khoẻ có hạn nhưng tính chất công việc trong phòng thì khó khi nào mà chu đáo nếu việc rơi vào ngày trong tuần nên đã cố đến cuối cùng, kết quả sáng chủ nhật cả người đau ê ẩm nằm mãi đến hơn 1h chiều cố dậy chở em Mít đến lớp học vẽ và chắc do cố quá nên sáng thứ hai phải nghỉ làm mà rồi cả tuần người cứ vật vờ chẳng làm được việc gì ra hồn.

Mệt thì mệt nhưng để xốc lại tinh thần làm việc sáng thứ ba đã không cầm lòng được trước ôm hoa này :)

30 thg 9, 2012

THÁNG 9

Tháng 9 nhiều việc lại mang nhiều tính chất cá nhân nên viết rồi lại xóa, post bài rồi lại kéo xuống cất đi, thôi thì chỉ mong đôi lúc được "bình yên" và thử theo vài lời khuyên bạn bè " Em hồn nhiên thì em sẽ bình yên" :((

30 thg 8, 2012

THÁNG 8

Cảm nhận thu tới khi cắm bình sen cuối cùng trong mùa.
Cảm nhận thu tới khi sáng ra nhấc lên cái váy lụa rồi lại đặt xuống và lựa chọn váy thun
Cảm nhận thu tới bởi da mặt bắt đầu có biểu hiện không còn mịn mượt nữa, đã xuất hiện những chấm đỏ sau khi phóng xe từ cơ quan về nhà.

Tháng 8 bận nhưng mà vui và một chút băn khoăn
Bận 1: Con nhập học nhưng chưa bán trú nên thêm việc đưa đón bất chợt do bác xe ôm lười nhác phá hợp đồng.
Bận 2: CK, giá vàng, giá xăng biến động tác động đến tâm lý khách hàng nên trả lời điện thoại nhiều hơn, về nhà có khi ôm điện thoại cả trong bữa ăn.

Vui 1: Chỉ tiêu tháng đã hoàn thành.
Vui 2: Quay về chủ điểm "black lady" cho mùa đông này với ba váy mango và một váy zara.
Vui 3: Một thứ bảy đẹp trời tới văn phòng với váy chấm bi, gặp khách hàng tương đối thường xuyên nhận được câu hỏi - Mọi khi chị vẫn ngồi đây à mà sao em không biết chị nhỉ? - Uh chị ngồi đây từ đầu năm mà? - Sao hôm nay nhìn chị trẻ hơn chị hàng ngày đến chục tuổi í ( chắc em í chê mình hàng ngày mặc đồng phục già đây mà )
Chiều nay về sớm hơn ngày thường để đón con với áo đỏ và quần ngố đen (là hai màu dễ phối cho những buổi sáng thiếu thời gian) ra đến cổng gặp khách hàng quen, anh dừng hình mất vài giây rồi bảo " cứ phải thế này cho trẻ nhé, mặc đồng phục nhìn em khác hẳn" 

Hihi sau 15 năm lại nhận được tin nhắn " Yes. Tks honey" làm mình tý ngất :))) và vì nhiễm nặng mấy trang báo mạng lướt hàng ngày nên lại đặt câu hỏi có chút băn khoăn ??????????

1 thg 8, 2012

HÈ 2012

Tranh em Mít vẽ đầu hè
Không có kế hoạch gì rõ ràng cho mùa hè này, đến biển hoàn toàn không có trong lựa chọn lại ngay đầu hè nên đến giờ quả thực như chưa được đi biển.
Hè này, thay đổi hẳn xì tai với đủ loại váy hoa sắc màu, từ bỏ thói quen bị cho là nhàm chán- váy một màu.
Cũng vì không đi đâu nên tài khoản không thâm hụt nặng nề nên mới rủng rỉnh áo áo váy váy, ngoài ra còn tự thưởng cho bản thân một sản phẩm công nghệ mà cho đến giờ vẫn đang trong thời gian tìm hiểu tính năng nên không thể post hình.
Ham vui, ham chơi...hình như cũng có tuổi, tự nhiên năm nay bước qua ngưỡng 40 mất cảm hứng đi lại, nghe mọi người lên chương trình đi đâu dịp Tết mà dửng dưng. Chẳng biết là tốt hay không khi mỗi tối chỉ quanh quẩn ở nhà với máy tính, ti vi, iPad...., cũng chẳng biết là tốt hay không khi trong đầu đã quẩn quanh với ước mơ ngôi nhà nho nhỏ với khu vườn bao quanh ở một làng quê yên tĩnh lúc nghỉ hưu, cũng chẳng biết từ khi nào đã mơ đến cảnh hai thân già ngày ngày dắt tay nhau đi tập dưỡng sinh :))

17 thg 7, 2012

NỐT TRẦM

Chủ nhật nhận tin từ Facebook mà không tin được, không dám hỏi lại, lấy điện thoại gọi mà người thấy hẫng, không thể tin. Sáng thứ hai đến phòng ai cũng sững sờ với thông tin về bạn, một vài bạn mình cứ lo không tập trung được vào công việc. Rồi chiều qua, không ai cầm được nước mắt. Thương em rồi lại thương cả chị,ra phòng mới được vài tháng mà bị cú sốc này, bao giờ mới bình tâm.

15 thg 6, 2012

NỖI BUỒN VỢ CẢ

15 năm trước: mưa ngập, chở vợ về cẩn thận ghé vào bậc thềm khô ráo và dặn dò đứng đấy đợi anh quay lại đón, cất xe quay lại cõng vợ vào tận chân cầu thang khô ráo

15 năm sau: chở vợ về mưa vẫn ngập, nước sâu đến gối, mặc vợ bì bõm trước cổng khu tập thể chả dặn dò gì ngoài câu " vợ 2 anh bị ngập sâu không??? may mà vợ 2 chân dài gầm cao :(("

HIC HIC

22 thg 5, 2012

CHUYỆN HAI EM


CON TRAI:
Sau bao đắn đo suy nghĩ của bố mẹ cùng với lựa chọn của con, con quyết tâm thi và học chuyên toán, năm lớp 6 con chưa có định hướng rõ ràng nên ngoài học con không tham gia hoạt động nào khác, nhưng năm lớp 7 này con đã có một số thay đổi được ghi nhận rõ rệt, đầu tiên là việc con tham gia tiết mục văn nghệ với một bạn nữ trong lớp, thứ đến là hăng hái rủ anh Duy cùng tham gia hội chợ từ thiện do trường tổ chức, tiếp theo là tổ trưởng tổ phát hành báo chí của lớp và cuối cùng vừa rồi là quyết định táo bạo - tự đăng ký tham gia kỳ thi lựa chọn đội tuyển học sinh giỏi Tiếng Anh của trường và đạt giải cao nhất. 
Mẹ rất vui với thành tích con đạt được nhưng điều mà mẹ thật sự thấy vui mừng và hạnh phúc là sự trưởng thành của con, những suy nghĩ độc lập của con mà trong đó mẹ còn nhìn thấy toát lên một đức tính thực sự cần thiết cho con sau này đó là ý thức trách nhiệm với công việc.

CON GÁI:
Thích học vẽ, được mẹ đăng ký tham gia lớp học vẽ Cung thiếu nhi từ năm lên 4 tuổi rồi được học lớp thầy Hùng, thầy đã truyền cho con cảm hứng yêu môn nghệ thuật này, những bài học đầu tiên của con ở lớp thầy đều được điểm khá cao, cứ cần mẫn đưa đón con như thế cho đến khi lớp học vẽ bị trùng giờ với lớp học Tiếng Anh nên con phải đứng giữa hai lựa chọn, con đã quyết tạm nghỉ môn vẽ để theo lớp Tiếng Anh. Thời gian gần đây mẹ đã thu xếp cho con đi học lại nhưng con đã chọn một loại hình đào tạo khác và sau khi nghiên cứu mẹ đã quyết cho con tham gia.
Hôm rồi cơ quan mẹ có phát động cuộc thi cho các bé vẽ về cơ quan mẹ, mẹ mang về nịnh nọt nàng chán chê mê mải, dụ dỗ phần thưởng các kiểu nhưng thật phũ phàng khi nhận được câu trả lời " Con vẽ phải có cảm hứng mà con lại không có cảm hứng vẽ về cơ quan mẹ"  

Bức gà trống - 10 điểm - lúc 5 tuổi
 
P/s: mẹ yêu lắm hai em của mẹ ạ, mẹ sẽ luôn tôn trong sự lựa chon của hai em.

7 thg 5, 2012

SỰ KIỆN

1. Sáng nay mưa tầm tã con vẫn đi thi ở trường môn Anh văn, mẹ đang lăn tăn không biết chàng có biết đường trú mưa không thì lướt thướt xuất hiện trước mặt mẹ. Bực không biết để đâu cho hết mà vẫn phải lao ra đường tìm mua cho chàng bộ quần áo để thay, hic hic đến bao giờ chàng mới biết tự lo cho bản thân đây. Đã quyết định hè năm nay cho chàng tham gia hẳn 10 ngày trong quân ngũ.

2. Sáng qua được mời tham dự một sự kiện mà quả thực không vì quan hệ thì chẳng muốn đi, đi về rồi lại được một mớ chuyện buôn với chồng.
- Đầu tiên là chuyện giờ giấc: giấy mời ghi 9h mà khi mình đến mới chỉ có vài người, và 9h40 sự kiện mới bắt đầu, và sau đấy vẫn lục tục kéo đến hơn 10h khán phòng mới đầy :(( 
- Trong giấy mời đề rõ "Không cho trẻ em tham dự" mà sao nhiều người vẫn mang trẻ con theo thế. Họ có thói quen đọc giấy mời không nhỉ???
- Giấy mời cũng ghi "Trang phục lịch sự" thế mà có chị mặc một cái váy voan điệu như để đi dự sự kiện của giới showbiz và mỏng như cái váy của giám khảo Khánh Thi :P,  hic hic nhưng buồn cười nhất là chị í cứ săm soi mấy người ngồi cùng bàn nhất là mình bị ngồi cạnh chị í, đầu tiên chị í săm soi cái đồng hồ mình đeo rồi đến cái túi mình xách và cuối cùng vô duyên nhất là khi mình mở túi để lấy cái điện thoại đổi sang chế độ hội nghị thì bị chị í nhòm thẳng vào bên trong hihi đã thế thì mình lôi hẳn cho mà xem khỏi phải nhòm, cái túi của mình ngoài ví và điện thoại chả còn gì cho chị í nhòm nữa thì chị í quay sang nhòm túi chị ngồi cạnh phía bên kia. May thật là may lúc đó bàn mình xuất hiện một boy cũng khá bảnh, thế là từ đấy mọi sự tập trung của chị chuyển sang chàng kia mà bọn mình thoát nạn :)).

3. Thứ bẩy, vẫn đi làm như mọi hôm nên lỡ một bữa tám với mấy bà bạn cấp 3, bình thường thứ bẩy mình đi làm thật là yên ả, chẳng hiểu hôm đó ngày gì mà khách thì đông và bao việc đau đầu phải giải quyết :(   

28 thg 4, 2012

THÁNG TƯ (2)

Kỳ nghỉ dài thật dài, nhưng cuối cùng quyết vẫn là không đi chơi, chàng lớn vướng công tác xa, chàng bé đang giữa kỳ thi cuối năm nên chỉ có hai phụ nữ hưởng thụ kỳ nghỉ ở tiệm Spa. 

Chàng bé đã qua hết các môn phụ cùng với Khoa, Sử, Địa. Đối với chàng những môn đấy gần như không cần ôn tập hay cày xới gì bởi chỉ cần nghe giảng trên lớp là chàng đã nhớ được tới 90% rồi, mẹ chỉ lưu ý chàng không được quá chủ quan và điểm số chàng thông báo về cũng làm mẹ yên tâm (địa 10, Sử 9.5, Tin 9.5....hic hic riêng môn thể dục thì gặp một chút vấn đề về kỹ năng uyển chuyển do chàng hơi bị quá khổ), Sau kỳ nghỉ sẽ còn ba môn chính Toán, Văn, Ngoại ngữ chắc sẽ yêu cầu chàng tập trung hơn.

Cùng với cố gắng của em, cô giáo và sự cần mẫn của mẹ chở em mỗi cuối tuần. em Mít đã có kết quả của giải bơi - huy chương Vàng - mẹ mới chỉ được cô thông báo thế chưa biết rõ với môn nào vì em đăng ký cả ba môn: tự do, sải và bướm. 

Đã hoàn thành chương trình mua sắm đồ hè cho cả nhà, ngân khoản không bị thâm hụt nhiều bởi đã tự biết tiết chế, Mốc Mít mỗi em chỉ vài ba bộ vì biết chắc hè này cả chàng và nàng sẽ có biến động về chiều cao nên chẳng dại gì sắm nhiều :), hôm trước bố nhìn con mặc bộ đồng phục mà xót xa- sao mẹ tiết kiệm thế, không mua cho con đồ khác đi - bố có biết đâu rằng mẹ đang cố nốt tháng cuối thôi rồi qua ba tháng hè con sẽ cao vọt lên thì sắm đồ mới luôn thể.

Cho đến giờ này vẫn chưa quyết định điểm đến dịp hè, cũng chưa quyết định sẽ rủ rê đối tác bên nội hay bên ngoại, để dung hòa được các mối quan hệ nhiều khi cứ phải suy tính cân nhắc nhiều lắm cơ í :))


Còn tận ba ngày nghỉ nữa bàn chân lại như muốn đưa mình về với  NƠI NÀY

Cầu vào nhà bà ngoại

20 thg 4, 2012

THÁNG TƯ

Tháng tư, trên bàn làm việc ít nhất cũng cắm được hai bình hoa như thế này.

Giữa tháng tư thường sẽ là như thế này

Và như thế này

cũng không thể thiếu cái này

Đương nhiên phải có :))


17 thg 4, 2012

CHUYỆN CUỐI TUẦN

         Chủ nhật cả nhà loanh quoanh mạn Liễu Giai tìm hàng ăn sáng, một hàng Phở khá lớn và đông, chồng dừng xe nối sau hai xe đã dừng, vợ và con bước xuống lịch sự hỏi chị chủ hàng "Em đỗ xe ở đây được không?" nhận ngay được cái lườm xéo "đi xe thì phải biết chỗ đỗ chứ lại còn phải hỏi" hic hic thế thì có mà cố vào ăn cũng chẳng ngon, quay người đi thẳng văng vẳng theo là tiếng gọi của chị chủ hàng nhưng em đã quyết là không bao giờ quay lại nữa. Lại quay về hàng quen thuộc của ba anh giai nhiệt tình và vui tính trên đường Nguyễn Công Hoan.

         Nhà có việc, hai chị em dâu tíu tít chuẩn bị trong bếp và tất nhiên là chuyện trò rôm rả, từ chuyện con cái học hành sang chuyện lễ lạt cúng bái...và xôm nhất tất nhiên là chuyện bàn tính đi đâu dịp 30/4 này... thế mà... thế mà... có người bị mất quyền chỉ đạo nấu nướng lại chỉ nghĩ được là - Bây giờ hai cô con dâu lại cấu kết để nói xấu tôi :)) .....ha ha chả nhẽ em lại xấu tính thế hay sao ???

         Đưa con gái đến với giải bơi Hội khỏe Phù Đổng thành phố, giải ở Quận tổ chức úi xùi đã đành, giải thành phố cũng chẳng khá hơn, vì con thì phấn chấn và cô giáo thì quá nhiệt tình nên cố phơi nắng đợi con trong cái ồn ào náo nhiệt của cái giải không chuyên :P 


16 thg 4, 2012

CHUYÊN NGHIỆP VÀ KHÔNG CHUYÊN NGHIỆP

       Con trai đang rất có hứng với ngoại ngữ, con đã đi test thử trình độ ở một trung tâm, lớp học cùng với thầy giáo cho con rất nhiều hứng thú nên mẹ đã quyết định cho con đăng ký học ở đây (dù học phí hơi cao), kể từ khi con bắt đầu đăng ký ngày nào mẹ cũng nhận được mail hoặc điện thoại của trung tâm hỏi thăm tình hình học tập của con..., đến thứ tư tuần trước thì mẹ nhận được thông báo đóng học phí (sau 3 buổi con tham gia lớp học). Sẽ không có gì đáng phàn nàn cho đến khi nhận được thông báo đóng học phí, một trung tâm đã thành lập hơn 10 năm và cũng nổi tiếng kha khá mà tài khoản nhận tiền đóng học phí không phải đứng tên trung tâm mà lại đứng tên cá nhân, dù biết chắc do tư vấn thuế của trung tâm hướng dẫn cho mấy bạn kế toán thôi nhưng mẹ vẫn không thấy thoải mái, dù lăn tăn thế nhưng đến thứ năm mẹ vẫn làm thủ tục chuyển tiền học cho con và nhận được xác nhận của trung tâm ngay trong ngày bằng mail. 
Vẫn đúng lịch con đến lớp học vào tối thứ sáu từ 18h - 20h, mẹ chờ con về ăn cơm tối mà rồi 20h30'....20h45' vẫn chưa thấy con đâu....lấy máy gọi cho trung tâm thì sau vài lần gọi đi gọi lại mới có người nhấc máy và trả lời rất hồn nhiên là hôm nay các cháu học 3 tiếng cơ, đang cơn giận xả cho em í một tràng nào là sao không báo cho phụ huynh về thay đổi giờ học, nào là chị vừa nhận mail ngày hôm qua vẫn nhắc lại giờ học của con có 2 tiếng vì nếu biết giờ học kéo dài như thế chị đã không cho con học vì cả ngày con đã ở trường thêm 3 tiếng buổi tối nữa thì con không thể tiếp thu được bài, như thế có khác gì thu được học phí của phụ huynh rồi cố nhét vào đầu con cho hết chương trình à....hic hic không nhận được một câu xin lỗi mà chỉ bảo - em cũng không rõ, ngày mai chị gọi điện hỏi bên tuyển sinh xem nhé! rồi cúp máy.
Chưa hả cơn mẹ lại ngồi vào máy gửi thư cho bên tuyển sinh và kết quả đến giờ này vẫn chưa nhận được câu trả lời từ phía trung tâm.

      Con gái được mẹ đăng ký cho tham dự lớp học Mỹ thuật của trung tâm Global art, chiều qua cũng có bài test để xếp lớp, các cô cho con tham gia thử luôn một lớp học của các anh các chị đang học, con có vẻ rất hào hứng, trung tâm cũng có các buổi học thử cho các con với chi phí chấp nhận được. Trong lúc ngồi đợi con học thử mẹ cứ vờ như chăm chú với mấy tờ quảng cáo nhưng vẫn không ngừng quan sát lớp học, các con sinh hoạt theo nhóm và ngoài mỹ thuật các cô còn rèn các con cả tính cẩn thận, tỷ mỉ, gọn gàng ngăn nắp, chỉn chu... cuối buổi mẹ quyết định đăng ký và nộp học phí luôn cho con, với đề nghị - chị không mang nhiều tiền mặt các em có cà được thẻ không, các cô vui vẻ mang máy cà thẻ ra cho mẹ cà thẻ tín dụng mà thực tế cà thẻ như thế trung tâm phải chấp nhận một mức phí nhất định với ngân hàng và ngoài ra tiền thanh toán bằng thẻ của phụ huynh sẽ chuyển thẳng vào tài khoản của trung tâm (chứ không phải cá nhân ) tức là trung tâm sẽ lên báo cáo thuế và phải đóng thuế.

      Bà già lẩm cẩm là mẹ lại có phép so sánh giữa cách quản lý của trung tâm ngoại ngữ kia với trung tâm mỹ thuật này và đi đến kết luận chắc do tư duy của hai thế hệ mà ra.... cô quản lý trung tâm mỹ thuật chắc thuộc thế hệ 8X còn ban điều hành trung tâm ngoại ngữ toàn 5X với 6X (đời đầu) thì cũng chỉ đến thế mà thôi :P

     P/s: Đọc lại thấy mình hơi bị nhiều bạn blog 6X đời đuôi nên phải chữa vội là 6X đời đầu rồi ạ he he...

5 thg 4, 2012

BÂNG KHUÂNG

BÂNG KHUÂNG - Là cảm giác của chị bây giờ đúng không? chiều nay nhìn chị, sợ phản ứng dây chuyền nên em cùng các bạn cứ phải cố chuyện trò gây cười và em cũng không dám ở lại cùng chị như chiều qua. Vẫn biết không có gì là bất biến và luân chuyển cán bộ cũng chỉ là công việc định kỳ của tổ chức nhưng khi nghe tin không chỉ riêng chị mà tất cả chúng em đều có cảm giác như thế.

Thời gian bốn năm không hẳn là dài nhưng với 4 chị em từ 4 môi trường khác nhau nhập về một phòng cùng chèo lái vất vả để được như ngày hôm nay thì chắc trong chị cũng rất nhiều kỷ niệm, và tất nhiên trong công việc không tránh khỏi những va chạm khúc mắc nhưng rồi tất cả lại nghĩ đến cái chung nhất mà cố gắng đúng không chị?

Chia tay, nhưng luôn nhớ về phòng với những kỷ niệm, những chuyến đi chị nhé!
01.01.2009  
16.05.2009   
01.01.2010 
22.05.2010 
01.01.2011 
08.03.2011  
và nhất là những buổi tiệc tùng như thế này

Từ đầu năm đến giờ phòng mình phải chia tay cả cánh tay trái và cánh tay phải của chị cả hỏi ai không BÂNG KHUÂNG :(

4 thg 4, 2012

THÁNG TƯ VỀ

"Tháng tư về, gió hát mùa hè
Có những chân trời xanh thế?"
Chàng và nàng kỳ nghỉ giỗ tổ

 EM:
Đã chuyển sang dùng hương mùa hạ với BVL Rose rất dễ chịu.
Sau bốn tháng trung thành với quần Jean, áo ấm và bốt cao em lại tung tẩy phơi phới với váy đầm đủ sắc màu.
Không phải sấp ngửa về đón con như đợt trước, lại bắt đầu chỉ ra khỏi cơ quan khi thực sự hết việc.
Tuần cuối tháng ba đã lên hai cái hẹn mà không thực hiện được, sang tháng tư chắc lại còn bận hơn.

Nhận được lời rủ rê thư giãn bù cho những tháng ngày vất vả vừa qua mà lại đành chối từ vì trúng đợt con trai thi học kỳ.

CON TRAI:
Đã bước sang tuổi 14 được hai tháng mà con trai vẫn chỉ cao 1m58, chàng cũng có vẻ sốt ruột nên tuần nào cũng mang thước ra đo, mẹ chàng lại phải tỉ tê tâm sự với chàng về lứa tuổi phát triển của con trai so với con gái.
Đợt kiểm tra giữa học kỳ vừa rồi chàng đạt 13/20 điểm bài chuyên đề, điểm tuy không cao nhưng mẹ chàng cũng không lấy thế làm căng thẳng bởi đợt này chàng quay sang nghiên cứu sách viết về Hà nội ngoài ra với cuốn "Ai và ky ở xứ sở những con số tàng hình của GS NBC" chàng chỉ đọc trong vòng 2 tiếng đã xong rồi mới quay lại đọc từ từ, mẹ thực sự thích cách chàng đọc sách và chọn sách.  
Đầu tuần vừa rồi chàng lại có một phát ngôn hóm hỉnh và xưa như trái đất "Dù thế nào thì bố vẫn yêu vợ nhất Mít ạ" :))


CON GÁI:
Vẫn chuyên cần đi bơi mỗi cuối tuần, vẫn miệt mài với khiêu vũ thể thao (đã xài hỏng hai đôi giầy), vẫn đều đặn tuần một buổi lên cung thiếu nhi học trống và đáng lo nhất là vẫn lên cân đều đều.
Môn mới Patin đành phải đợi đến kỳ nghỉ hè rồi tìm lớp cho nàng học bài bản cẩn thận.
Dù chỉ thích các môn ngoại khóa nhưng bài kiểm tra giữa học kỳ gần đây nàng vẫn lĩnh đủ hai điểm 10 tròn trĩnh.
Trong tháng tư này nàng đã đăng ký vào đội bơi của trường tham gia hội khỏe phù đổng thành phố, chẳng biết thi thố có giải gì không nhưng thấy nàng hào hứng nên bố mẹ cũng cố gắng phục vụ đưa đón nàng tập tành. Nàng cũng dõng dạc phân công " Bố làm nhiệm vụ đưa đón con hôm thi"
  
Bonus - chụp bằng điện thoại nên bị mờ quá



19 thg 3, 2012

THÁNG BA (2)

Quà tặng tháng ba- ưng thật là ưng :P

1. Nhận được quà tuy muộn nhưng mà rất ưng, thêm vài món cũng rất ưng và cũng rất muộn :D
2. Đang rất có hứng với đồ hè cho hai mẹ con nhưng chưa có thời gian soạn lại đồ năm ngoái nên chưa thể đi sắm đồ mới (chẳng biết từ khi nào mình lại kìm chế được bản thân đến thế, chỉ sắm đồ khi đã lên được list cần thiết).
3. Hôm rồi bị đau lưng nên bắt buộc phải sắm một đôi giày bệt đi ở cơ quan, vô tình con gái nhìn thấy rồi phát biểu "con cũng thích một đôi như thế" - hic hic không biết do con gái già trước tuổi hay mẹ bắt đầu teen hóa :)) (và cũng chẳng biết từ khi nào mình quên khái niệm sắm giày đắt tiền, chỉ mang những đôi được gắn mác made in VN về nhà).
4. Chiều cuối tuần nào cũng hì hụi chở em Mít đi tập bơi cho kỳ thi sắp tới - mẹ thì thờ ơ còn các cô chắc vì thành tích của trường nên cứ nhắn tin vận động mẹ cố gắng cho con tham gia, lại còn lên tận cơ quan mẹ để lấy thông tin hoàn thiện hồ sơ cho con nữa chứ :)
5. Con mê thêm trò chơi mới - Patin, lại hì hụi cuối tuần chở con lên tượng đài Lý Thái Tổ tập luyện.

Tháng ba, người lại vật vờ với cái thời tiết nồm đặc trưng của Hà nội, cái xoang mũi lại nhức.