Thứ bảy tuần rồi bạn cafe của mình đi nghỉ hè gần hết, đành tạm vắng một tuần hội họp.
Xen giữa hai kỳ công tác của chồng là ngày thứ bảy nắng nóng, rủ hai bạn nhỏ không bạn nào hưởng ứng hai thân già đành rủ nhau ăn sáng cafe phố quen, rồi chưa đầy tiếng cảm giác gai người vã mồ hôi nên phải quay về nhà và rồi hai ngày cuối tuần dài lê thê, chiều tối chủ nhật định chở con gái ra phố chọn quà sinh nhật nàng mà không nhấc nổi người phải nhờ con trai ra phố mang về ly cafe đen sánh nhâm nhi một mình rồi uống thuốc rồi ngủ thiếp đi đến nỗi chồng gọi điện thoại về cũng chẳng biết.
Ốm nhưng không muốn nằm bẹp nên lôi đồ ra ngắm, ngắm đồ chán lại lôi ảnh cũ ra xem, xem ảnh chán lại lôi giấy tờ cũ ra đọc, nhân đọc lại giấy tờ cũ thấy tử vi bảo năm nay mình mua được biệt thự, chẳng biết cái biệt thự trong tử vi nó to như thế nào và tử vi cũng không chỉ cho mình cách kiếm tiền mua biệt thự, còn sáu tháng nữa là hết năm thôi thì cứ hy vọng. Trong số giấy tờ cũ đọc lại, có cuốn lưu bút cấp ba, chắc hôm nào đó sẽ có í tưởng đưa dần lên group 12D, có một số thư viết giấy thời bạn thân mình sống ở Vũng tàu cùng những bưu thiếp gửi cho nhau nhân những dịp đặc biệt, có một số thư thời trường sáng trường chiều viết cho nhau nhét dưới ngăn bàn và thư ..... thời tình yêu... đôi lúc tự hỏi mình có lẩn thẩn không khi giữ đủ thứ lẩm cẩm như thế nhưng cứ mong sau này các con có tình cờ đọc được lại có cảm giác như cảm giác mình từng có khi đọc những bức thư thời bố mẹ xa nhau. Những bức thư của bố mẹ đã in sâu vào tâm trí mình từ những năm học cấp ba đến giờ, thư như một cuốn nhật ký kể về những nhớ nhung của bố mẹ, những thay đổi hàng ngày của hai chị em và cả cảm giác của bố khi nhận được bức thư đầu tiên của con gái lúc lên 6 tuổi....
Kể cũng tiếc khi mình sống trong thời đại công nghệ cao với internet, thư thì là thư điện tử, chat thì là chat voice, chat video nên không còn cảm giác hồi hộp chờ thư, hồi hộp lên văn phòng khoa tìm thư như thời sinh viên, hồi hộp đi làm về lục trong hộp thư báo xem có thư của mình không .........và mất hẳn thói quen gửi bưu thiếp.
Dạo này xóm blog mình vắng lặng quá, chắc sang tuần đỡ mệt phải hội họp thôi, vẫn nhớ một lời hẹn ốc với cả xóm mà chưa thực hiện được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét