Hàng ngày hối hả trên con phố quen luôn vào lúc sẩm tối nên phố có thay đổi cũng chẳng hay, bất chợt một ngày nắng đẹp được thong thả trên phố thấy trời như cao hơn nắng như trong hơn mà cứ lẩn thẩn tìm câu trả lời, đi dọc gần hết phố mới à nhận ra - dây điện đâu mất rồi.
Từ dây điện lại chợt nhận ra đến mấy tháng nay vắng tiếng loa phường mỗi cuối tuần, trả lời cho câu hỏi tại sao dạo này mèo lười cứ ôm gối được đến tận 9h mỗi sáng thứ 7. Như trước kia đông cũng như hạ đều như vắt chanh vào ngày thứ 7 cứ oang oang từ 6h30 dội vào cửa sổ nào là vệ sinh, nào là tiêm chó mèo, nào là nghĩa vụ quân sự, nào là lãi suất tiền gửi . ...và tất nhiên bằng cái giọng không chuẩn của phát thanh viên phường. Còn khổ gấp đôi khi cửa sổ nhà mình lại là giáp danh giữa hai phường nên 6h30-7h30 là của phường sở tại còn 7h30-8h30 là của phường hàng xóm.
Lâu lâu lại mong được có những bất chợt, mong bất chợt một ngày trên phố không còn xe máy chỉ có bus và xe đạp thoai :P
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét