31 thg 5, 2011

LẠI MỘT PHEN ĐAU TIM



Đau tim lần 1

Tối qua lại một phen đau tim với con gái.
Như thường lệ con đến bể bơi lúc 5h chiều tập bơi đến 7h tối cô giáo sẽ đưa con về. Hôm qua đã dặn anh Mốc trước khi đi học cho em qua bể rồi cô đưa về. Rồi bà nội lại "nhiệt tình" nhận trách nhiệm dẫn em đi, trên đường đi bà vui chuyện kể sẽ đi thăm người ốm, em mặc nhiên hiểu bà sẽ không có nhà khi em được cô chở về và tự suy diễn mẹ sẽ đến đón em ở bể bơi :(
Bể bơi 7h đóng cửa, linh tính thế nào 7h10 từ cơ quan mẹ gọi cho cô thì mới biết con nhất định không lên xe cô chở về mà ngồi lại bể đợi mẹ vì lý do về nhà không có ai, cô yên tâm chắc mẹ sẽ đón chỉ gửi em cho bác bảo vệ rồi về. Mẹ run hết cả người vì trời thì tối, mẹ từ cơ quan về chắc cũng phải mất 15', bể bơi thì người ra người vào đông đúc mà có mỗi một bác bảo vệ. Gọi ngay cho bố, may bố cũng vừa đến cổng cơ quan đón mẹ, lao xe vào cả đường ngược chiều tìm cách về với con nhanh nhất, vừa đi vừa tìm số điện bể bơi để hỏi thăm nhưng vẫn đủ tỉnh táo dặn bố không được mắng con ( bố quá lo nên mẹ sẽ sợ bố không kìm chế được trước độ ngớ của con). Đến được bể bơi đúng 7h25' thấy con đang ngồi ngay cổng mà mẹ như trút được ngàn cân đá đeo vào tim, từ đấy cho đến tối mẹ chỉ dám dặn con mỗi một câu "mẹ đã gửi cô rồi thì dù gì cũng để cô chở về nhà chứ"

30 thg 5, 2011

GÓC NHỎ CỦA CON

Bon chen với hai chị DM nhà bác Lana :))
Xem ảnh nhà mới bên nhà bác Lana xong em Mít có ý kiến "sao mẹ không chụp ảnh phòng con lên khoe với các bác" mẹ bảo "Phòng con cũ rồi, đợi khi nào sửa lại mẹ sẽ show ảnh khoe với các bác" hic hic con gái có vẻ buồn lắm nên trưa nay mẹ quyết tâm ngồi lục lại ảnh cũ hồi em chuẩn bị vào lớp 1.
Khi em vừa tròn 6 tuổi bố mẹ khuyến khích em ngủ riêng thì em ra điều kiện "bao giờ có giường tầng con sẽ ngủ riêng" mẹ hí hửng sắm ngay giường cho em, hai anh em hì hụi trang hoàng nhưng kết quả vẫn chỉ mình anh Mốc là ngủ đều đặn ngoài phòng còn em thì vẫn thi thoảng thì thụt ra vào phòng mẹ, có khi nửa đêm em lại ôm chăn gối vào với lý do "con không ngủ được".
Mẹ cũng hay có tính nể nang nên em cứ xin phép là mẹ gật đầu, ngoài ra em còn có chiêu " hôm nay con nghe dự báo thay đổi thời tiết đấy mẹ cho con ngủ với mẹ nhé" ( hic vì em hay bị dị ứng khi thời tiết thay đổi mà).
Tuy không ngủ đều đặn như anh Mốc nhưng mỗi lần mẹ sắm chăn ga cho anh thì em cũng phải có một bộ mà kết quả là chăn ga của em bộ nào bộ đấy vẫn mới tinh tươm. 
Anh Mốc tầng 1 em tầng 2
Góc nhỏ colour của em

Góc học tập của em, toàn bộ màu của giường tủ bàn học mẹ đều cho em tự chọn và tự trang trí.



Cho đến ngày khai giảng vào lớp 1 góc của em đã hoàn thành như thế này

Góc của Mốc trầm hơn


và bề bộn hơn
và gọn gàng hơn sau khi có sự trợ giúp của em Mít.

29 thg 5, 2011

VÀO HẠ

Thực ra có ý định viết linh tinh từ tháng 4 với chủ đề "Vào hạ" nhưng rồi có chuyện lu bu tối thì trăn trở viết lách, ngày thì đánh bóng ngoài đường làm mình mất hết cảm hứng với "vào hạ" dịu êm. Mà cái vụ trăn trở viết lách buổi tối nó cứ phải gạch gạch xoá xoá căn từng câu từng chữ chứ không hồn nhiên như blog được.
Đến hôm nay mọi việc tạm ổn thì không thể nhớ những note mình dự định cho chủ đề "Vào hạ" đã rơi vào đâu. Giờ chỉ nhớ mang máng vài note:
1. Chủ đề "Bảo vệ môi trường": thời điểm này đang nóng vụ bảo vệ môi trường của Ngọc Quyên nhân cơ hội về với rừng xanh PGD16 cũng dự định làm bộ ảnh cho oai nhưng cuối cùng được mỗi  thế này :P




2. Chủ đề "Tình bạn" giữa tháng tư lại cũng lên rừng, được đi đường mòn Hồ Chí Minh, thưởng thức thịt thú rừng mà thực lòng mình chả thấy có hứng thú với mấy món này tuy nhiên được một ngày vui vẻ bên bạn bè cho mình trẻ lại 20 năm í :)









3. Chủ đề "Gia đình" cuối tháng tư thành công mĩ mãn bằng một chuyến đại gia đình kéo nhau về quê gặp bà ngoại và thăm ông bà nội cùng bố, rồi cuối ngày cả nhà lôi nhau ra biển chén hải sản đắt hơn cả số 10 Thể Giao - Hà nội :P
Đường về quê mẹ
cùng cháu ở quê ngoại

Biển Hải Thịnh

4. Chủ đề "Đọc gì" tháng 5 với một xách nặng cho nàng sắp 9 tuổi và chàng 12 tuổi, tạm thời mẹ chưa tìm được sách hay mới chỉ tạm mấy cuốn này mà tình hình chàng với nàng trong vòng một tuần đã đọc hết đang tua lại lần hai. 
SÁCH CHO MÍT:



SÁCH CHO MỐC:


 
5. Chủ đề "Giao lưu cùng con" đã lên lịch cho các con mời bạn dịp 1-6 rồi mà vào mạng đặt vé mega đã kín đến hết đến mùng 2-6 nên đành hẹn lại các con sang tuần thứ hai của tháng 6. 

6. Chủ đề "Chúng em làm chiến sĩ" đã được thông qua, vào ngày 21/6 thanh niên 12 tuổi của mẹ sẽ nhập ngũ và nhận quân trang. 

Lịch hè tháng 6 đã lên kín mít cho chủ đề ăn chơi nghỉ ngơi của 2 em, hy vọng mẹ sẽ có đủ sức khỏe và tài chính đáp ứng đầy đủ nhu cầu :P


25 thg 5, 2011

XEM LẠI ẢNH CŨ

Mệt mỏi – suy nghĩ - mất ngủ - chán….làm em xấu tệ  :((


Cân nặng thì không giảm mà sao má vẫn tóp….

mấy đốm tàn nhang  trên mặt thì nhân cơ hội tha hồ mà tăng độ đậm nhạt….

tối đến buông xuôi chả thèm dưỡng chất với mặt nạ……..

ban ngày ra nắng kệ em với UV………….



Nhớ lại thời đã xa cũng thức đêm cũng không kem chống nắng chỉ có tinh thần là thảnh thơi....

Nhìn lại năm nhất và hai đại học mà thèm mà tiếc….hu….hu…….



 







16 thg 5, 2011

XA....& .....GẦN

 Post lại bài hôm bị Blogspot cho rớt.............bực lắm í ......hình thì vẫn lưu nhưng nội dung thì chỉ nhớ mang máng thế này :((

Hôm rồi tụ họp được mọi người nhắc khéo " blog chỉ thấy ba mẹ con, còn người thứ tư trong gia đình thì chưa thấy trưng", sáng nay còm bên nhà chị PTN người được nhắc nhở thì chưa trưng mà người khác đã phải trưng ngay rồi và được biết để được trưng ảnh AX nhà PTN đã chấp nhận một buổi vừa nấu cơm vừa rửa bát vừa hát cho vợ nghe ....
Kinh nghiệm quá ổn, chiều qua thấy cơn mưa kéo đến tối trời, bèn bốc máy gọi cho chồng - thôi bỏ một buổi cầu lông đi về đón mẹ con em rồi đến tối em sẽ chọn ảnh trưng lên blog khoe với xóm blog " NGƯỜI CHỒNG NHÂN DÂN NGƯỜI CHA NHÂN DÂN"
Để giữ lời hứa đã mất nguyên một bữa ngủ trưa ngày hôm sau:

XA.................
Lần đầu bế con nên rất ngượng ạ :P

Sáu tháng sau đã có vẻ chuyên nghiệp hơn :D

Đã bắt đầu nói chuyện như hai người đàn ông :)

VÀ.....GẦN....
Chân dung giai 40 tuổi nhà mình :))

15 thg 5, 2011

NGẮC NGOẢI...


Vài tháng trước đang lướt facebook vèo vèo rồi bụp một cái cắt....chán....bao nhiêu tin tức bạn bè gián đoạn...rồi vài tuần sau lại vào được nhưng lúc được lúc mất khiến mình nản ....lâu lắm chả update gì trên đó cả ...khiến bạn bè tưởng mình bị sao cứ nhắn tin gọi điện rầm rầm vả chỉ nhận được của mình câu trả lời - ta ghét những cái gì cắc bụp...chập chờn nên bỏ lửng đấy thôi :)). Mấy hôm nay blogspot lai giở quẻ chả hiểu kiểu gì nữa....hic hic Bảng điều khiển hiện rành rành ra như thế mà click vào lại hiên dòng chữ " TRANG NÀY KHÔNG TỒN TẠI" bắt đầu thấy chán :((

BẢNG ĐIỀU KHIỂN
  • được đăng bởi mocmit tại Mẹ & Mốc & Mít - 3 ngày trước
    *Hôm rồi tụ họp được mọi người nhắc khéo " blog chỉ thấy ba mẹ con, còn người thứ tư trong gia đình thì chưa thấy trưng", sáng qua còm bên nhà chị PTN và được biết để được trưng ảnh AX nhà PTN đã xung pho...
  • được đăng bởi Lana tại Lana Blog - 3 ngày trước
    Nơi mình ở cách đây ít lâu trưng cái biển "Khu phố Văn hóa" ngay đầu hẻm, chữ in hoa xanh đậm nổi bật. Trước cứ đều đặn đi làm nguyên ngày thấy xóm giềng yên ả okay. Bác tổ trưởng dân phố tốt bụng nhiệt tì...

5 thg 5, 2011

NHỚ....VÀ.....NHỚ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bình minh trên biển Thịnh Long
Việc gối việc, mệt mỏi cộng với đầu đau nên mất hết mọi cảm giác, đã có lúc định buông trôi tất cả, mặc kệ công việc, mặc kệ nỗi lo, mặc kệ .....mặc kệ .....
Kỳ nghỉ lễ năm nay dài thế mà cũng chẳng muốn đi đâu.
Đến phút cuối quyết định thuê xe cả đại gia đình về quê. 

Hơn 10 người mà đổ bộ về nhà bà ngoại chắc cũng không đủ chỗ ngủ qua đêm nên quyết định thuê nhà nghỉ ngoài bãi biển Thịnh Long. Với tính hay lo xa, sợ làm phiền mọi người, chồng bắt vợ mua đồ ăn sẵn từ Hà nội mang về, ngờ đâu mẹ đã báo trước và kết quả là đồ ăn bày la liệt :P
Cơm quê hôm đấy các con hỉ hả với tôm rang mặn, cà pháo muối xổi và canh cáy nấu rau tập tàng, bữa trưa hôm đấy làm mình nhớ lại những trưa hè nắng chang chang không ngủ trốn ông bà nội theo lũ trẻ hàng xóm ra mép sông trước cửa nhà câu cáy và xúc tép mà biết chắc kiểu gì cũng bị mắng nhưng vẫn hí hởn với xâu cáy mình câu được. Mà câu cáy dễ lắm nhé, bọn trẻ dạy mình bắt một con ốc đập dập móc vào lưỡi câu rồi mang ra bờ sông chỗ sát mép nước tìm hang của cáy và chỉ chờ để giật câu là xong, nhưng mình ngang lắm chẳng cần ốc mà chỉ với một hạt lạc bà phơi trên nong móc vào lưỡi câu mà cũng thu hoạch được ngang ngửa với chúng nó. Lớn hơn một chút thì mình không lang thang theo trẻ đi câu nữa mà mỗi lần về chỉ xin bà được ăn canh cáy nấu rau tập tàng và xin một ít trứng cáy mang ra Hà nội nấu canh dần, trứng cáy vừa lành vừa bổ nhưng bây giờ rất hiếm vẫn nhớ ngày mình sinh hai đứa bà ngoại đã chắt chiu từ mấy buổi chợ mới mua gửi lên cho mình được vài lạng ăn trong tháng ở cữ.

Bà ngoại, năm nay đã gần trăm tuổi mà trí nhớ vẫn tuyệt vời, hôm đó bà nhắc lại những chuyện từ thời xa xưa, từ thời mình về quê mà ông bà phải ăn cơm độn khoai để nhường các cháu những bát cơm gạo mùa mới trắng phau mà các cháu có biết đâu vẫn dỗi nằng nặc đòi ăn khoai, rồi bà kể chuyện làng trên xóm dưới ai ai cũng thán phục hai bà nội ngoại thân nhau như chị em gái, cùng chia xẻ gánh nặng với con cái, bà ngoại coi bố như con trai trưởng trong nhà còn bà nội thì thương mẹ hơn cả con gái :D . Hôm đấy bà ngoại có nói một câu mà làm mình rưng rưng quay mặt đi chấm khóe mắt " Bà nội con mất ngần ấy năm rồi (1985) mà bà vẫn nhớ như in giọng nói , vẫn văng vẳng tiếng bà con bên tai" thông gia mà thân nhau rồi quý nhau như thế đúng là thật  hiếm.

Rời nhà bà mang theo câu than "kéo nhau về ầm ầm một lúc rồi lại kéo nhau đi để lại bà ở một mình một nhà ăn một mình một mâm" mà buồn ngơ ngẩn.