4 thg 11, 2013

BẤT CHỢT

         Hàng ngày hối hả trên con phố quen luôn vào lúc sẩm tối nên phố có thay đổi cũng chẳng hay, bất chợt một ngày nắng đẹp được thong thả trên phố thấy trời như cao hơn nắng như trong hơn mà cứ lẩn thẩn tìm câu trả lời, đi dọc gần hết phố mới à nhận ra - dây điện đâu mất rồi.

           Từ dây điện lại chợt nhận ra đến mấy tháng nay vắng tiếng loa phường mỗi cuối tuần, trả lời cho câu hỏi tại sao dạo này mèo lười cứ ôm gối được đến tận 9h mỗi sáng thứ 7. Như trước kia đông cũng như hạ đều như vắt chanh vào ngày thứ 7 cứ oang oang từ 6h30 dội vào cửa sổ nào là vệ sinh, nào là tiêm chó mèo, nào là nghĩa vụ quân sự, nào là lãi suất tiền gửi . ...và tất nhiên bằng cái giọng không chuẩn của phát thanh viên phường. Còn khổ gấp đôi khi cửa sổ nhà mình lại là giáp danh giữa hai phường nên 6h30-7h30 là của phường sở tại còn 7h30-8h30 là của phường hàng xóm.

          Lâu lâu lại mong được có những bất chợt, mong bất chợt một ngày trên phố không còn xe máy chỉ có bus và xe đạp thoai :P


1 thg 11, 2013

SỰ KIỆN THÁNG 10

        

          Đầu tháng có chuyến lên bản cùng Giỏ thị, quá nhiều sự kiện chỉ trong có 3 ngày, chưa có chuyến đi nào mà mình được nhiều như thế :) được ngắm những khuôn mặt rạng rỡ của các em học sinh PaCheo trong buổi khánh thành nhà mới, được ngắm những nụ cười hạnh phúc của các thầy PaCheo, Bản Vược, của bạn bè mình, được quay trở lại Y - tý nơi đã để lại ấn tượng không thể quên trong tâm trí, được đến mốc biên giới đã đi vào lời bài hát mà không một người Việt nào không biết "Anh ở biên cương, nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt..." - nơi đây đã cho mình một cảm xúc thật lạ không diễn tả ra thành lời, và những bức hình chắc sẽ theo mình suốt trong album cuộc đời.

Ngã ba sông - Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt
          Những công việc thiện nguyện là xuất phát tự đáy lòng, xuất phát từ con tim nên không thể đong đếm hay ép buộc được và mình cũng chẳng biết ngấm vào mình từ khi nào, chỉ nhớ trước do các con còn nhỏ nên những việc mình làm chỉ quanh quẩn gần Hà nội, có những dịp bạn bè rủ đi thì cũng có những lý do khiến mình không dứt ra mà đi được. Bao năm ấy chồng vẫn chỉ đứng ở vòng ngoài quan sát có chăng chỉ là những hôm chở đồ hộ vợ đến nơi tập kết, thế mà rồi tháng 11 năm ngoái do nhóm mình tham gia thiếu xe lên núi về thỏ thẻ với chồng làm tài xế chỉ một chuyến thôi mà thành nghiện, hôm rồi chồng thốt ra - giờ tháng nào không đi một chuyến là nhớ em ạ :)    
Cột mốc 95 (2) - Lũng Pô
Ngã ba sông - Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt
        Giữa bộn bề công việc vẫn thu xếp được những khoảng cho riêng mình là điều mình luôn cố thực hiện, những khoảng đó làm cho mình như được tiếp thêm sức lực quay trở lại với công việc quay trở lại với vòng quay cuộc sống vui cũng lắm mà buồn cũng nhiều, những khoảng đó đã cho mình học được cách quân bình cuộc sống, những khoảng đó cho mình được cách sống yêu thương nhiều hơn ...biết bỏ qua những tỵ hiềm đố kỵ cá nhân...

Tháng 10 Hồ Tây
Tháng 10 Quảng Bình
Tháng 10 Vinh
        
         Cảm ơn các bạn, các em đồng nghiệp cũ cho ngày của mình.Trong suốt thời gian đi làm mình thật may mắn được sống trong những tập thể gắn bó, thân thiết và yêu thương nhau thật lòng, tuy xa rồi nhưng mình luôn nhớ về các bạn các em và ngược lại các em cũng luôn nhớ đến mình quan tâm đến mình. 
         
         Tháng này anh bận mà nhà cũng có việc kín gần hết các cuối tuần khó đi đâu xa được nên chỉ là những lời nói quan tâm trong câu chuyện hàng ngày.
Chồng: Anh đổi điện thoại cho em nhé?
Vợ: Em không cần đổi đâu, điện thoại vẫn dùng tốt mà?
Chồng: Hay đổi Ipad mini cho nhẹ?
Vợ: Thôi em dùng cái này cũng được mà ( nhưng thực chất đang đợi dòng mới ra mắt vào cuối năm)
Chồng: Thế em không thích đổi cái gì à?
Vợ: Không thật mà :P
Con gái: Lạ thật sao lại có người không cần nâng cấp đồ công nghệ nhỉ ???
Chồng & Vợ :)))))))))

Chồng: Này em ơi! có chương trình "Mùa thu của Phương" mình đi xem nhé!
Vợ: Tối mai luôn hả anh? (lọ mọ hỏi bác gúc mà suýt té với giá trên trời) Thôi cho em xin để dành cho CCT nhé!
Mà thật ra chỉ cần những khoảnh khắc như thế này

Như thế này
và như thế này

LINH TINH NGÀY ĐẦU THÁNG

Giải ngố:
Tối qua, nhàn rỗi hai đứa nổi hứng ra đường, cứ thắc mắc sao ngày giữa tuần mà đường đông thế, lang thang đến gần Mã Mây thấy đầy đường ma quỷ mới nhớ ra là Halloween. Chồng rủ vợ hay mình vào Pub, vợ giãy nảy hết tuổi rồi giờ mình vào không hoá trang các cháu vẫn tưởng ma :))))

Khảo sát cung đường chuẩn bị cho dự án thể thao, mới có nửa đường mà mình đã đặt dấu hỏi to đùng có nên tiếp tục không bởi lo sẽ phải gọi taxi chở cả người lẫn xe về lắm. Vòng Hồ Tây vừa đi vừa ô a lạ lẫm nên bị chồng hỏi : Lần đầu tiên em đi à? hi hi nếu đi em sẽ đi với ai nhể :))   

Quá khứ:
Hôm SN mình mà chồng lại nhận được tin nhắn "Cho gửi lời chúc mừng SN vợ của cậu" từ một số máy lạ, tối về chồng cho vợ xem SMS và hỏi có biết ai không? Hic có mà tài thánh mới đoán ra. Thế mà loay hoay một hồi chồng cũng biết được chủ nhân số điện thoại lạ và cũng nhớ được lý do vì sao bạn đấy lại nhớ cả sinh nhật vợ mình.

Tối hôm qua trong lúc lang thang gặp ông bạn từ thời đại học mà không tiện chào hỏi vì bạn đang galant bên người đẹp bèn nhắn tin "Duyệt em chân dài áo xanh" khi nhận được tin nhắn lại của bạn mình hiểu sao bạn vẫn cô đơn đến giờ "Mệt thật, Phương biết không? hôm nay hậu SN 22/10, tớ với bạn cùng ngày sinh thì phải. Chúc mừng SN PHUONG" hihi đúng là bạn già chúc mừng SN sau những gần nửa tháng :)) mà đi với em chân dài vẫn kêu mệt là sao ???

Bạn thời bọ xít:
Chớm tuổi già nên dễ hoài cổ, tháng rồi trên FB mình tìm được bao bạn cũ. Có bạn từ thời cởi trần tắm mưa ( hi hi nói thế để hiểu xa rất xa í chứ chắc chưa hề tắm mưa chung) dễ đến 35 năm có lẻ mình làm bạn với nhau rồi bạn xa Hà nội, trong câu chuyện với các bạn cũ luôn có bạn xuất hiện nên khi tìm được bạn bọn mình mừng lắm í :), cả chiều chủ nhật hôm đó hình như cả hai đứa chỉ canh FB để hỏi nhau đủ thứ chuyện. Có bạn đang dở dang lớp 5 thì theo gia đình chuyển vào Đà nẵng giờ bạn lại trở ra HN may nhờ FB lại tìm ra nhau. Có bạn thân thì không phải là thân nhưng nhà bạn mình nhớ hết bởi thời cấp 1 không có tuần nào mình không phải lên nhà bạn mời phụ huynh đến trường gặp GVCN đón ông quỷ sứ :P Và cuối cùng đã có cuộc hẹn hội ngộ nhóm bọ xít này.



Chuyện gia đình:
Con trai: Mẹ ơi! thế về sau con phải nhớ hết tất cả các ngày giỗ à ???
Mẹ: Không con không phải là trưởng họ mà là anh K cơ :P (hơi có tý cổ hủ)
Con trai: Nhưng bên nhà bà ngoại thì sao ???
Mẹ: Hi hi bên bà ngoại có anh D mà vì cả hai bên nhà mình đếu là út :))) (thử cậu í tẹo)
Con trai: Nhưng con thấy nhà mình việc gì cũng đến tay bố mẹ hết còn gì :))))))))))))) (Chắc chàng đã quan sát từ lâu nên ngấm và giờ mới hỏi)
Mẹ: ???????? con hỏi bố í :P