Chiếc giường này sắp thừa một tầng khi mà hai bạn nhà mình đã bước vào tuổi cần có góc riêng tư, cứ lấn cấn mãi mà chưa quyết được bởi nếu tách ra thì mình sẽ thiếu tiếng rì rầm của hai bạn mỗi đêm trước giờ ngủ, nhưng chắc mình cũng phải tập quen dần thôi.
Nhà 5 người cần bốn phòng ngủ nhưng hiện chỉ có ba như vậy là thiếu một nhưng đang thừa hẳn một phòng được gọi là phòng khách nhưng ngoài mấy ngày tết phòng gần như bỏ không. Sinh hoạt chính của cả nhà được tập trung ở phòng ăn khoảng hai giờ vào bữa tối rồi ai về phòng nấy nên phòng gọi là phòng khách kia đang dự tính chuyển mục đích sử dụng thành phòng con trai. Xét về mọi điều kiện đều cực kỳ hợp lý, ánh sáng đầy đủ với chàng đeo mắt kính, ở cái tuổi mà bố mẹ cần quan sát nhiều nên không thể thả vào một căn phòng trong góc cửa đóng then cài, đủ rộng cho con bầy đồ lắp ghép (con say mê). Nhưng đã gặp rào cản bởi tư duy hình thức hơn cái bản thân cần, lo cho việc người ngoài nghĩ về mình như thế nào chứ không quan tâm đến người trong gia đình nghĩ gì và cần gì :((
Trưa nay một chị bạn đã hỏi " Thế định ở mãi thế đến bao giờ?" đã nhận được câu trả lời của mình "em cũng chẳng biết nữa!". Đó có phải là câu trả lời của người thiếu tính quyết đoán không??? hay của người hơi bị thừa về tình thương, đã hơn một lần tính chuyện ra ở riêng nhưng cứ nghĩ đến câu nói "mình ra ngoài rồi thì mẹ ở với ai" lại làm mình chùn bước. Sáng nay vào FB của chị Lana đọc được câu chuyện cảm động, thật đáng thương cho người đàn ông trong câu chuyện, bi kịch của anh ta là phải sống cả đời với người phụ nữ đã dùng cuộc hôn nhân của mình làm điều kiện mặc cả. Mình đã like câu chuyện và cũng đã comment nhưng rồi lại xoá bởi nghĩ cho cùng ai cũng có lý do riêng cả, không thể đem chuyện gia đình này so sánh với gia đình khác. Riêng mình dù bạn bè có phản đối và bảo mình nhu nhược nhưng với câu nói của chồng đã làm mình suy nghĩ và chấp nhận thực tại. Cuộc sống chung mẹ chồng nàng dâu mình chỉ mong theo được câu "Yêu thương đừng là gánh nặng" bởi xung đột chủ yếu xảy ra do hai người phụ nữ cùng yêu thương một người đàn ông và cuối cùng chỉ có người đàn ông là đáng thương và khổ tâm nhất mà thôi.