17 thg 7, 2013

VIẾT SAU SINH NHẬT CON

    1.  Sinh nhật con năm nay rơi vào đúng thứ bảy, bố mẹ đã muốn tổ chức cho con một ngày thật đặc biệt, mẹ đã thăm dò í con trước đấy cả tháng nhưng con lại có mong muốn thật giản dị : Tự làm bánh sinh nhật cho mình và một bữa tối giản dị riêng gia đình mình. 

     Chiều theo í con mẹ đã đặt trước với bác Hoà sáng thứ bảy chở con lên bác, cứ nghĩ bác sẽ làm đế bánh trước con chỉ thực hiện phần phết kem và trang trí nhưng cuối cùng bác cầu toàn nên cho con thực hiện từ khâu cân đo bột, đường, trứng ... kết quả bánh thì là hình phía trên và lại còn được bác tín nhiệm nhận làm thợ phụ cho bác dịp trung thu và noel.

    Rồi một buổi tối nhẹ nhàng với bốn người nhà mình mẹ thấy con cực kỳ vui vẻ và mãn nguyện. Không giống như anh Mốc thích tổ chức sinh nhật ồn ào cùng bạn bè, con đã được mẹ gợi í cùng mấy cô bạn thân xem bộ phim đang hot " Kẻ trộm mặt trăng" rồi cùng nhau ăn tối nhưng con đã từ chối và bảo chỉ thích riêng gia đình mình thôi. Con gái chắc lại giống tính mình mất rồi - Yêu con nhiều lắm lắm :)

     2.  Sẽ là ngày thứ bảy dành riêng cho con rồi chiều thứ sáu lại nhận được tin nhắn không thể chối từ, tuy mọi việc đã được quyết hết biết mình có mặt cũng chỉ là thêm phần trang trọng thôi nhưng trưa thứ bảy nắng nóng vẫn phải phóng xe phần phật trên đường cho kịp giờ hẹn. Cả hai vợ chồng đều yêu các cháu như con nên mọi việc của cháu luôn làm mình lo lắng, luôn cố vừa là bậc cô chú nhưng cũng lại là những người bạn tâm giao khi cháu cần. Vẫn chưa có câu trả lời cho cuộc sống sau này của cháu nhưng hy vọng với kinh nghiệm của mình sẽ cho cháu được những lời khuyên đúng đắn và hiệu quả.

     3.  Vào ngày sinh nhật con mà GS lại hẹn khám cho mẹ, vẫn nghĩ chắc chỉ như mọi lần khám theo định kỳ mà rồi không thể không lo lắng, trong ba chị em đi khám chắc mình là người lý trí nhất nên cứ phải lên tinh thần lạc quan. Đến hôm qua lại hẹn khám một GS khác thì đã tạm yên tâm. Chắc con trai cũng nhận thấy lo lắng của mình nên chiều qua đón mẹ ở cửa câu đầu tiên con hỏi " Hôm nay mẹ đi khám thế nào ạ?" - Yêu con giai của mình thế cơ chứ :)

     Hôm nay lấy lại tinh thần để làm việc nào, đầu tiên là check mail công việc rồi đến check mail cá nhân mà mình đã để delay mất hai ngày vừa qua, hy vọng đến cuối tuần lại có thời gian tung tẩy với bạn cafe.




7 thg 7, 2013

CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ

( Mượn lời nhà văn Nguyễn Nhật Ánh)
Loài hoa ông Nội yêu

       Ngày mai giỗ ông nội, mẹ gọi điện báo cả nhà lên vào Chủ Nhật nhé mẹ làm giỗ ông trước một ngày. Nhớ lại ngày bé, cứ dịp hè lại được về quê với ông bà cả tháng, được tắm sông, lội ao, ăn hoa quả vườn nhà nào chuối , ổi, na, mít và nhãn... trước sân nhà là dãy cây na sáng nào ngủ dậy mình cũng chạy ra  tìm xem có quả nào mở mắt không, vườn nhà ông có hai cây nhãn rất to năm nào cũng sai trĩu quả, nhớ những ngày hè trải chiếu ngồi dưới gốc nhãn mát rượi đợi các các em họ trèo lên cây hái những chùm quả to và ngon nhất cho chị gái và mình. Thời gạo mậu dịch nên mỗi hè về quê lại được ăn cơm gạo mùa mới nên một tháng ở quê cả hai chị em lại lên cân mũm mĩm. 
      Ông nội rất yêu hoa, lúc nào nhà ông cũng có hoa tươi, nếu vườn nhà hoa chưa nở thể nào mình cũng được ông nhờ sang mấy nhà hàng xóm xin hoa về cắm, khi thì hoa trà, khi thì hoa hồng quế, khi thì hoa cúc nhưng loài hoa ông yêu và hay cắm nhất là hoa mẫu đơn. Vì thế năm nào giỗ ông mình cũng lùng mua bằng được chục mẫu đơn về thắp hương ông.
Ông có một tình yêu với con cháu đặc biệt, nhớ hình ảnh trưa hè oi bức ông ngồi bên cạnh bố quạt cho bố ngủ, một ngày hai chị em mải vui bên nhà ông ngoại thì thể nào sáng mai đã thấy ông chống gậy sang nhà ông ngoại đón về, những phiên chợ quê thường kích thích trí tò mò của trẻ con thành phố nhưng cứ khoảng 30' mà chưa thấy hai chị em về thì mấy người em họ lại bị ông sai đi đón. Trong nhà ông có hai khung ảnh lớn được ông cẩn thận lau chùi hàng ngày là toàn bộ ảnh của hai chị em từ khi sơ sinh, thật tiếc sau ngày ông mất không biết hai khung ảnh thất lạc đi đâu. 
Càng lớn mình càng cảm phục ông bởi mình đã có hai bà nội sống hoà thuận cùng lo lắng chăm sóc cho con cháu.

        Nhớ lắm những trưa hè tháng bảy trốn ông theo tụi trẻ trong xóm lang thang bờ sông câu cáy xúc tép và rồi kiểu gì cũng bị ông phát hiện sai các em đi tìm về. Ông là người nóng tính, mình đã chứng kiến các em họ bị ông đánh bằng doi mây nhưng hai chị em mình dù có nghịch đến mấy cũng chưa một lần bị ông đánh.

       Giờ về quê mọi vật đã thay đổi, nhưng cứ gần đến cây cầu rẽ vào nhà ông bao ký ức tuổi thơ lại như ùa về.




4 thg 7, 2013

MẸ YÊU EM QUÁ MẤT THÔI

Sắp tròn 11  năm ngày chúng mình gặp nhau và càng ngày càng tâm đầu hợp í. 
Nhớ ngày đầu tiên em hic hic cạnh mẹ khát sữa, chỉ hic hic thôi chứ không váng cả dãy nhà như anh Mốc.
Nhớ ngày đầu tiên em đến nhà trẻ vui vẻ không hề một tiếng khóc.
Nhớ hình ảnh 4 tuổi không hề rụt rè bước vào lớp học múa ở Cung.
Nhớ hình ảnh 5 tuổi tự đến lớp nhạc không cần bố mẹ tháp tùng.
Nhớ ngày đầu tiên đưa em đến trường tiểu học, đĩnh đạc tự tin bước vào lớp nhận chức lớp trưởng.
Nhớ cả từng động tác em hướng dẫn bạn khi được làm trợ giảng cho cô giáo dạy bơi.
Nhớ cả độ hiếu chiến khi thi cờ vua cấp quận mà cách đấy 1 tuần mới được mẹ hướng dẫn vài bước cơ bản.
Nhớ nguyên giọng nói của em khi lần đầu tiên đặt chân xuống bãi cát trên bờ biển.
Nhớ cả những lúc em lên cơn bướng lì mặt không nói chuyện với bố mẹ cả ngày.
Và nhớ rằng chưa từng một lần đánh em :)
...............
Mẹ nhớ quá những hình ảnh thân thương. MẸ YÊU EM QUÁ MẤT THÔI!








3 thg 7, 2013

SỐNG ĐƠN GIẢN CHO ĐỜI THANH THẢN

Sau bao tháng ngày trăn trở chọn trường chọn lớp cho con gái, đến hôm nay đã xong.
Không trường điểm.
Không lớp chuyên.
Một ngôi trường nằm trên con phố nhỏ, yên tĩnh, hehe và xung quanh rất nhiều hàng quà vặt hợp cả mẹ lẫn con để ngộ nhỡ có đón đưa nhau muộn vẫn có chỗ tá túc dừng chân.

Khác hẳn cảm giác đã bị nếm trải, sáng nay đến trường vừa vào đến cổng đã được bác bảo vệ chỉ dẫn tận tình rồi lại dựng xe cùng một cô giáo, cô vui vẻ hỏi thăm và dẫn mình lên thẳng phòng giám hiệu, thủ tục nhanh gọn, nhìn vào bản khai sơ lược lý lịch của con cô hiệu trưởng vui vẻ dặn mình mang tất cả giấy khen các cấp của con đến để cô lưu hồ sơ và cô còn cẩn thận ghi tên con cùng điện thoại của mẹ vào sổ tay. Trước khi ra về cô còn dặn nhớ động viên con duy trì nề nếp như ở cấp 1. 
Ra về mà lòng nhẹ tênh, khơỉ đầu với ngôi trường mới của con được xem như quá thuận lợi.

 

2 thg 7, 2013

CHUYỆN CUỐI TUẦN

       Thứ bảy tuần rồi bạn cafe của mình đi nghỉ hè gần hết, đành tạm vắng một tuần hội họp.

      Xen giữa hai kỳ công tác của chồng là ngày thứ bảy nắng nóng, rủ hai bạn nhỏ không bạn nào hưởng ứng hai thân già đành rủ nhau ăn sáng cafe phố quen, rồi chưa đầy tiếng cảm giác gai người vã mồ hôi nên phải quay về nhà và rồi hai ngày cuối tuần dài lê thê, chiều tối chủ nhật định chở con gái ra phố chọn quà sinh nhật nàng mà không nhấc nổi người phải nhờ con trai ra phố mang về ly cafe đen sánh nhâm nhi một mình rồi uống thuốc rồi ngủ thiếp đi đến nỗi chồng gọi điện thoại về cũng chẳng biết.
      Ốm nhưng không muốn nằm bẹp nên lôi đồ ra ngắm, ngắm đồ chán lại lôi ảnh cũ ra xem, xem ảnh chán lại lôi giấy tờ cũ ra đọc, nhân đọc lại giấy tờ cũ thấy tử vi bảo năm nay mình mua được biệt thự, chẳng biết cái biệt thự trong tử vi nó to như thế nào và tử vi cũng không chỉ cho mình cách kiếm tiền mua biệt thự, còn sáu tháng nữa là hết năm thôi thì cứ hy vọng. Trong số giấy tờ cũ đọc lại, có cuốn lưu bút cấp ba, chắc hôm nào đó sẽ có í tưởng đưa dần lên group 12D, có một số thư viết giấy thời bạn thân mình sống ở Vũng tàu cùng những bưu thiếp gửi cho nhau nhân những dịp đặc biệt, có một số thư thời trường sáng trường chiều viết cho nhau nhét dưới ngăn bàn và thư ..... thời tình yêu... đôi lúc tự hỏi mình có lẩn thẩn không khi giữ đủ thứ lẩm cẩm như thế nhưng cứ mong sau này các con có tình cờ đọc được lại có cảm giác như cảm giác mình từng có khi đọc những bức thư thời bố mẹ xa nhau. Những bức thư của bố mẹ đã in sâu vào tâm trí mình từ những năm học cấp ba đến giờ, thư như một cuốn nhật ký kể về những nhớ nhung của bố mẹ, những thay đổi hàng ngày của hai chị em và cả cảm giác của bố khi nhận được bức thư đầu tiên của con gái lúc lên 6 tuổi....
      Kể cũng tiếc khi mình sống trong thời đại công nghệ cao với internet, thư thì là thư điện tử, chat thì là chat voice, chat video nên không còn cảm giác hồi hộp chờ thư, hồi hộp lên văn phòng khoa tìm thư như thời sinh viên, hồi hộp đi làm về lục trong hộp thư báo xem có thư của mình không .........và mất hẳn thói quen gửi bưu thiếp.

      Dạo này xóm blog mình vắng lặng quá, chắc sang tuần đỡ mệt phải hội họp thôi, vẫn nhớ một lời hẹn ốc với cả xóm mà chưa thực hiện được.