25 thg 8, 2011

SEN HỒNG

GIỮ LỜI HỨA TRƯNG TIẾP SEN HỒNG
CHO EM BÉ ĐANG XA VÀ NHỚ HÀ NỘI.


NHÌN GẦN 

NHÌN XA

23 thg 8, 2011

SEN CUỐI MÙA

Theo yêu cầu nàng Moon
Sáng thứ hai đầu tuần mua sen cuối mùa về cắm cho bàn làm việc có chút sinh khí :P, ngày mai quyết đi làm sớm và sẽ thay bằng một ôm sen hồng cho mắt em thêm tươi :D
Hai ngày cuối tuần đã lên chương trình xả hơi với con trước khi vào năm học mới rồi lại mất tiêu ngày thứ 7 ở cơ quan. Chủ nhật có vui hơn với chương trình chào đón năm học mới do các cô chú thanh niên trong phòng tổ chức cho các con, hai em nhà mình tuy được mẹ đăng ký đầy đủ nhưng chê phòng mẹ toàn em bé nên không tham gia trò chơi chỉ đứng ngoài làm quan sát viên, mẹ với tính ham chơi và yêu trẻ nên vẫn bon chen lắm í,






chương trình cực vui mà thấy mình trẻ lại và lại ước giá bây giờ mình có thêm một em be bé như thế này thì cũng thích :P

19 thg 8, 2011

LINH TINH CUỐI TUẦN

1. Góc phố Hàm long - Lê Văn Hưu, từ đầu mùa sen hôm nào cũng có một chị đứng với xe hoa đẹp mê hồn nhưng vì là ngã 5 xe cộ luôn đan chéo nên dù muốn nhưng chưa hôm nào dám dừng xe mua cả. Sáng nay cũng thế, từ xa mình đã thấy thấp thoáng bóng chị với một xe đầy nhóc sen hồng và trắng, dừng đèn đỏ ở đó mà cũng chỉ dám ngó nhìn vì 25 giây không đủ cho mình chọn hoa và trả tiền, hic thế mà một chị đi em matiz ngược chiều (đương nhiên vượt đèn đỏ) dừng phắt ngay lại nhoài người ra khỏi xe đòi mua hoa, cả góc phố ùn luôn vì chị, mặc kệ chị vẫn nhoài khỏi xe chỉ bó nọ chọn bó kia....ai nhìn thấy chị cũng ngao ngán với văn hóa dừng xe, chợt nghĩ hay chị không được dạy "ăn trông nồi ngồi trông hướng" nhỉ :(

2. Hôm nay trời mát, bạn rủ ăn trưa ngoài trời với địa điểm thoáng rộng gồm cơm văn phòng + cafe, đang rôm rả chuyện trò thì bị chuyển hướng sang bàn bên cạnh với một đôi nam nữ tầm 30 tuổi vừa bước vào với hai hộp xôi đựng trong túi nilong và gọi hai trà lipton đá, chuyện sẽ không có gì vì có thể hai bạn đó chỉ vào uống đồ và không thích đồ ăn ở đây, nhưng bạn gái cao giọng " cho chị mượn hai cái bát, thìa và đũa nhé!", bạn trai lại với theo "mang cho anh chai chinsu và tương ớt nhé!", chắc đã quen với đôi này nên sau khoảng 5' thì đồ dùng kêu thêm cũng được mang lên, đến khi kêu tính tiền thì do có dùng 2 khăn ướt nên bị tính thêm 4 nghìn đồng, thế mà hai bạn nhất định không trả thêm mà chỉ thanh toán 30 nghìn hai cốc trà và cãi lý rằng không gọi khăn ướt, em phục vụ mắt đã rơm rớm và chỉ nói thêm " thôi thì em bù bằng lương của em vậy" ...mình và bạn nhìn nhau chỉ biết lắc đầu và tất nhiên vì thương em phục vụ nên khi thanh toán bạn đã không nhận lại tiền thừa :(

3. Nhà có việc, các cháu dâu hầu hết đều hiếu lễ trang nghiêm, có hai chị dâu còn tất tả ngược xuôi với đủ thứ nghi lễ nhưng vẫn không hề xuề xòa với trang phục, thế mà có hai bà dâu trưởng (con bác trưởng) lúc nào cũng tự nhận mình là dân HN gốc và có trình độ TS ở tây về đến thì như khách dự lễ lại còn xúng xính hai bộ váy xòe họa tiết xanh đỏ :((

15 thg 8, 2011

MÍT THI BƠI HÈ 2011

Năm nào Quận cũng tổ chức mà mãi chẳng chuyên nghiệp hơn được, gọi là giải phong trào phổ cập bơi lội từ cấp 1 nhưng bố mẹ đầu tư là chính còn các trường chỉ mỗi việc đăng ký cho các con đi thi.
Hồi anh Mốc học lớp 3 con đã đăng ký 1 lần rồi thấy tổ chức thi thố lộn xộn nên năm sau con tự rút khỏi đội bơi của trường không đi thi nữa. Cô chủ nhiệm phải vận động mãi và chồng cô nhận chân đưa đón con mới chịu đi thi thành phố, hình như đợt đấy đội của trường được giải nhì.
Giống như anh Mốc, em cũng đăng ký vào đội tuyển của trường từ năm lớp 3, rồi chẳng tập tành cùng đội ngày nào mà hôm qua em xúng sính kính mũ đi thi, rồi cũng không tinh quái như anh em hớn hở mang về hai phần thưởng và tuyên bố tháng 10 con đi thi tiếp :D

13 thg 8, 2011

MẸ





Dù hôm nay không có bố bên cạnh mẹ nữa nhưng con vẫn muốn chúc mừng mẹ nhân ngày cưới của bố mẹ, có ngày này mới có chúng con phải không mẹ?
Ngay từ bé con đã nhớ hình ảnh ngày cưới của bố mẹ có hoa sen trên bàn cưới (chắc vì thế mà con lúc nào cũng thích hoa sen), vì các cụ ngày xưa ít ai tổ chức cưới vào mùa hè lắm mà nhất là vào tháng ngâu, có phải vì thế mà bố mẹ hay phải xa nhau không nhỉ?
Từ lúc còn bé tý con đã thấy bố mẹ phải xa nhau rồi, mẹ dạy trên trường còn bố ở Hà nội, chỉ tối thứ bảy mới đạp xe về với mẹ con mình và sáng thứ hai đã lại phải quay lại Hà nội làm việc rồi.
Con vẫn nhớ ngày mẹ sinh em mà bố không về kịp, chỉ kịp gửi chị và con cho các cô hàng xóm rồi vào viện luôn, may mà có các cô chú sinh viên trong trường cũng như trong viện giúp đỡ mẹ nhỉ. Con vào viện thăm mẹ còn bắt đền sao không sinh em gái để con có người chơi đồ hàng cùng (ngố thế không biết) làm cho ai cũng phải phì cười.
Đến năm 1977 cả nhà mình đoàn tụ ở Hà nội thì cũng là thời gian mẹ vất vả nhất, con tuy mới có 6 tuổi thôi nhưng vẫn nhớ dáng mẹ gầy lắm vì đến sáu tháng liền mẹ phải thức trông em trong viện cơ mà. Mà cũng từ thời gian này con không bao giờ còn thấy mẹ chơi thể thao và ca hát nữa-mẹ buồn mà bọn con thì còn nhỏ quá nên chưa chia xẻ cùng mẹ được, phải đến khi có gia đình và sinh con con mới hiểu hết được nỗi buồn và những vất vả của mẹ mẹ ạ.
Đến khi cả nhà mình được ở gần nhau thì một năm cũng đến sáu tháng bố đi công tác vắng mẹ nhỉ. Ngày bé con chỉ ước bao giờ lớn đi làm con cũng làm nghề như bố để được đi khắp nơi, mẹ chỉ cười không nói gì nhưng đến khi con tốt nghiệp ĐH cậu rủ con vào Vũng tàu làm để khí hậu hợp với sức khoẻ của con thì mẹ bảo " thôi làm gì thì làm nhưng phải ở gần bố mẹ", chắc mẹ là người hiểu nhất phụ nữ khi ở xa gia đình sẽ vất vả như thế nào.
Bao nhiêu năm bố mẹ xa nhau như thế đến lúc cả bố và mẹ nghỉ hưu con cứ nghĩ đến cảnh sáng sáng bố mẹ cùng đi tập thể dục rồi về cùng nhau ăn sáng, thư giãn, thỉnh thoảng dắt tay nhau đi xem phim ngoài rạp.... chờ đến cuối tuần con cháu về sum họp - nhưng... khi chưa kịp nhận sổ hưu thì bố đã xa mẹ con mình rồi, không kịp tổ chức  đám cưới vàng  mẹ nhỉ.

Con muốn viết thật nhiều thật nhiều về mẹ nhưng mọi suy nghĩ cứ lộn xộn trong con , con chỉ mong mẹ lúc nào cũng khoẻ mạnh vui vẻ bên con cháu và cuối cùng con muốn nói với mẹ " con yêu mẹ nhiều lắm".

11 thg 8, 2011

BẠN

 Bình yên - Quang Dũng Hồng Nhung

1. Bạn gọi trên yahoo messenger, bận không trả lời được.
Hôm sau bạn lại gọi nhắn tin lại thì bạn lại bận và hẹn mình đến chiều, chiều lại họp đột xuất ...
hic hic...biết phải có việc cần bạn mới gọi như thế tối về bấm điện thoại thì không liên lạc được, sáng nay để online chờ mãi mà không thấy bạn gọi. Lo cho bạn, không biết có chuyện gì.........từ khi bạn quyết định mang hai con trở lại HN đã chuyển chỗ ở mấy lần, chuyển chỗ làm hai lần, xoay đủ kiểu cho cuộc sống ba mẹ con. Lo cho bạn mà cũng chỉ làm được vài việc nho nhỏ giữa bộn bề cuộc sống....đôi khi nhắn tin động viên hay thi thoảng ba mẹ con nhà mình rủ rê ba mẹ con nhà bạn cafe hoặc ăn tối.

2. Cuối tuần trước bạn gọi điện, bạn là đứa được bọn mình đánh giá thuộc tuýp phụ nữ VN điển hình nhất, có cuộc sống sớm ổn định và êm đềm nhất với một hậu phương vững chắc và một chỗ làm mà cho đến giờ vẫn nhiều người mơ ước. Lấy chồng (hiền lành, đẹp trai, nói chuyện dí dỏm, thông minh) sinh liền hai con một trai một gái xinh xắn bụ bẫm, cứ nghĩ cuộc sống êm đềm trôi thế mà rồi 3 năm nay cuộc sống gia đình làm bạn mệt mỏi........già xọm đi..... bạn gọi cho mình than mệt mỏi căng thẳng và có cảm giác muốn buông .......bọn mình đã rủ rỉ cho đến khi điện thoại cả 2 đứa hết pin.....muốn gặp bạn để có thể đưa tay cho bạn cầm để bạn cảm nhận được hơi ấm từ mình, để kể cho bạn chuyện mình vài tháng trước cũng đã mệt mỏi và chán nản ra sao.........thế mà rồi ốm, đành hẹn bạn cuối tuần này.

3. Em sống vậy đã 4 năm nay, chăm con gái một mình, thương lắm thân hao mòn với thời gian, cũng nhắm nhe một vài chốn cho em mà chưa dám đề cập vì biết em vẫn còn vấn vương, hiểu em khi nỗi đau gào thét lên được sẽ nhanh vơi còn nỗi đau khi nén vào thì thật khó nguôi ngoai, cứ mỗi lần gọi điện hay gặp mẹ con em làm mình còn nguyên cảm giác khi nhận điện thoại em báo tin dữ. Nhớ dịp Noel 2008 mình tặng em cuốn "P.S I LOVE YOU" và nhận được tin nhắn từ em "Em cảm ơn món quà và hàm ý của chị, nhưng em chưa đủ can đảm để đọc nó và em mong ngày đọc nó sẽ không xa". Hôm nay gọi cho em nói xa gần nhiều chuyện và hiểu em vẫn chưa thể quên........thương em lắm lắm.............

4. Bạn từ xa gọi về, một năm chỉ đôi lần hỏi thăm tình hình sức khỏe và đôi khi hỏi xem cuộc sống có ổn không, mình báo cáo "rất ổn" mà lại không tin, mình bảo không tin em sẽ chuyển cho một đường link để đọc để cập nhật cuộc sống của em xem có ổn không nhé thì lại từ chối .....hi hi không biết từ chối vì không biết dùng blog hay vì không muốn nhìn thấy mình "rất ổn".....

Ngày ngâu....tuần ngâu.........tháng ngâu........gợi mình bâng khuâng thế này sao??????????????


3 thg 8, 2011

QÙA TẶNG NGẪU HỨNG


Nhận được quà một cách đầy ngẫu hứng, không quá mỏng mảnh nhưng vẫn đủ nữ tính bởi sắc màu quyến rũ, like like like.............:D