21 thg 4, 2010

ĐI TÌM LỜI GIẢI



Có chuyện thế này, có một bác khách hàng tớ đã biết khá lâu nhưng thời gian gần đây tớ mới có dịp trò chuyện với bác, gần đây bác lại đưa bác gái đến gặp tớ và hai bác cháu nói chuyện rất hợp. Trong một lần bác về nước thì tớ được bác tặng món quà post ở trên, tớ rất áy náy và cũng muốn có chút quà nhỏ biếu bác nhưng bác nhất quyết không nhận và còn bảo khi nào có dịp muốn làm quen với 2 em nhà tớ ( như đã nói ở trên là tớ và bác gái nói chuyện rất hợp, nhất là vụ dưa lê về nuôi dạy con cái)

Tớ phục 2 bác vì đã chuẩn bị có lễ cưới vàng rồi mà vẫn tíu tít như vợ chồng trẻ và nói chuyện vẫn nhìn nhau đắm say. Phục nhất là cả 3 người con trai của bác đều là tiến sỹ: 1 ở Mỹ đã có gia đình, 1 ở Nhật cũng đã có gia đình và 1 ở Úc chưa có gia đình và mong muốn của 2 bác là anh này sẽ có được 1 người vợ Việt nam giống như tớ :)) tớ đang tiếc hùi hụi vì mình không có em gái để thế chỗ này bèn đùa và chỉ mấy em xinh tươi chân dài phòng tớ thế mà bác gái tưởng thật và mấy hôm liền đến phòng tớ và đứng ngoài quan sát không cho tớ biết :P và kết quả vẫn chỉ ưng người chín chắn như tớ :(( hu hu thế thì chỉ còn cách nhân bản thôi nhỉ ??????????????

17 thg 4, 2010

CẬU BÉ KHÔNG CÓ DUYÊN VỚI GIẢI THƯỞNG :P



Ngay từ khi bắt đầu vào lớp 1 cậu đã có ý thức học rất tốt, hầu như bố mẹ không mất thời gian kèm cậu học, cậu chủ động học và làm bài tập cô giao đầy đủ.
Các cụ thường nói cha mẹ sinh con trời sinh tính nên chẳng hiểu sao cậu có tính thích đi thi, trường có cuộc thi nào cậu cũng tham gia.Năm lớp 1 nhà trường tổ chức cho các con thi học sinh giỏi và chữ đẹp cậu tham gia rất hào hứng, nhưng kết quả không có giải thưởng.
Một lần sau kỳ thi mẹ gặp bà hiệu trưởng là người trông phòng thi của cậu hôm đó và bà đã than thế này " Khiếp sao bố mẹ thì hiền mà con trai nghịch dữ thế, hôm bà trông thi mà thấy nó không nghỉ tay nghỉ mồm lúc nào, bài thi 60' thì nó làm có 20' rồi bắt đầu nghịch, bà nhìn vào bài thì thấy có một bài toán bị sai nhưng bà không nhắc, kệ nó để lần sau rút kinh nghiệm".
Nghe bà nói thế mẹ chỉ còn biết cười trừ chứ chẳng biết trả lời thế nào cả.

Năm lớp 2 có kỳ thi "Trạng nguyên nhỏ tuổi" cậu tích cực làm bài trên báo và tham gia ngay nhưng kết quả đến vòng TP thì bị loại.

Năm đó bạn lớp trưởng lớp cậu đã giành giải toàn quốc và được rước kiệu về trường.
Không hề nản chí, hè năm đó Quận tổ chức thi bơi cậu đăng ký ngay và cũng không có giải thưởng vì cậu toàn phải thi với các anh các chị lớp 4,5 thôi.

Lên lớp 3 cậu cũng không bỏ cuộc thi nào và chỉ có duy nhất giải KK cho toàn đội bơi tiếp sức.


Đến năm lên lớp 4 thì cậu tuyên bố "Thôi con không thi gì nữa đâu, hình như con không có duyên với giải thưởng".

Nhưng với sự động viên của thầy chủ nhiệm cậu lại đăng ký thi bơi và cũng lại mang về giải KK.

Sang đến lớp 5, bằng động viên của bố mẹ "con cố gắng học thật tốt, năm nay con có giải thưởng thì với kết quả đấy bố mẹ sẽ dễ dàng xin cho con được vào thường cấp 2 ưng ý"

Ngay đầu năm đã thấy cậu miệt mài nghiên cứu về các món ăn đặc trưng của Hà nội và đứng trước gương tập làm MC cho đội thi "Nét đẹp tuổi hoa" và kết quả đội cậu về nhì trong 2 đội thi :))
Tiếp đến là cuộc thi Olympic Tiếng Anh TP, cậu đã được là 145/1000 bạn được lọt vào vòng trong để chọn ra 74 bạn đoạt giải, mà theo như bố cậu dự đoán cậu khó lòng có giải thưởng bởi tính láu táu bộp chộp và hôm đón bạn sau cuộc thi thì bố cậu bảo thấy bạn nào cũng hớn hở như đoạt giải nhất đến nơi :D và kết quả cậu nằm trong số 81/145 bạn còn lại :((.
Không hề mất tinh thần, cậu tiếp tục tham gia kỳ thi học sinh giỏi cấp quận dành cho học sinh khối 5 bậc tiểu học. Khác với những năm trước chỉ thi Toán và Tiếng Việt, kỳ thi năm nay các cậu sẽ phải trả lời 20 câu hỏi trắc nghiệm về các môn học khác, với thang điểm được tính là 40.
Về môn Toán thì không có gì phải bàn và ngay từ khi biết đọc cậu đã thích đọc những cuốn truyện và tập thơ do mẹ cậu định hướg như Dế mèn phiêu lưu ký, Đất rừng phương Nam, thơ Trần Đăng Khoa, thơ Xuân Quỳnh...nên môn Tiếng Việt cậu được cô giáo khen có cảm thụ văn học rất tốt.
Riêng 2 môn Lịch sử và Địa lý thì được mẹ kèm từ năm lớp 4 và rất chịu khó mua sách về cho cậu đọc nhưng vì không thích nên cậu phớt lờ. Trước hôm thi vì nghĩ năm nay kỷ niệm 1000 năm Thăng Long - Hà nội nên mẹ cậu có gà cho cậu mấy câu về Lịch sử Hà nội như: Tên thành Thăng long qua các thời kỳ, Điểm danh 5 cửa ô thành Thăng long, Các cây cầu bắc qua sông Hồng trên địa phận Hà nội và kết quả cậu đã trúng tủ câu tên thành Thăng long.
Còn câu địa lý vì không nghĩ lại có câu hỏi khó như "kể tên 3 đại dương giáp với châu á" nên mẹ cậu chỉ gà mấy câu về khí hậu, khoáng sản, cây cối, thủy hải sản ... nên cậu đã trả lời sai câu này.

Và với bao nỗ lực, quyết tâm, lần đầu tiên trong đời học sinh cậu đạt được thành tích cá nhân đó là GIẢI NHÌ KỲ THI HỌC SINH GIỎI CẤP QUẬN.


Việc này đồng nghĩa với việc mẹ cậu phải rút hầu bao chi cho lời hứa của bố với cậu nếu cậu có giải thưởng trong các kỳ thi năm nay :P




P/s: Chuyện ngoài lề, để khuyến khích cậu học LS & ĐL mẹ cậu đã phải khiêu khích cậu thế này: Con học toán như thế được rồi, Văn cũng tạm ổn, chỉ cần con chịu khó đọc sách LS và ĐL nữa thôi thì mẹ yên tâm về con. Con thấy cậu M nhà mình đấy trên thông thiên văn dưới tường địa lý, thỉnh thoảng thả vài vần thơ con cóc nữa là có bao nhiêu cô muốn nghe cậu nói chuyện, cứ như con suốt ngày mấy cái công thức toán khô khốc thì ai nghe :))

Nghe mẹ nói thế cậu có vẻ rất suy tư rồi thủng thẳng trả lời: con chả cần phải như cậu mới có bạn gái, bây giờ con có đầy :-O

11 thg 4, 2010

NGÀY THỨ BẢY BỰC MÌNH



1.Lâu lắm mới có một thứ bảy được nghỉ, mong suốt từ giữa tuần và đã lên chương trình đâu vào đấy.
Sáng 8h kém mới bò ra khỏi giường mà cũng vì phải cho em Mít đi học chứ không thì phải nằm đến 10h mất.
Chuẩn bị cho Mít xong định gọi Mốc dậy cùng mẹ thực hiện kế hoạch đã định sẵn thì thấy người có triệu chứng chóng mặt đau đầu và chân tay bủn rủn.... nên lại đi nằm.
Nằm cũng không thấy đỡ hơn, dậy ăn nhẹ rồi uống hoạt huyết dưỡng não, rủ rê Mốc ra đường với mẹ.


2.Thấy cũng đã gần 11h nên bảo con mang theo cuốn truyện mua lần trước bị thiếu trang đi đổi, nghĩ bụng hôm nay cũng hai mấy rồi nên chắc cửa hàng chẳng kiêng gì nữa.
Lên đến hàng sách, bảo con mang vào vì thấy em mọi khi vẫn đổi sách cho mình đang ngồi ở quầy tính tiền, em giơ cuốn truyện lên săm soi rồi hỏi con mình mua khi nào... và bảo không đổi vì con đã ký tên vào. Thấy thế mình đành dựng xe vào và bảo mọi khi em vẫn đổi cho chị sao hôm nay lại không ( mình có thói quen mua sách về bao giờ cũng ghi ngày mua và ký tên), thậm chí có lần mình mua sách tặng bạn đã ghi lời đề tặng chi chít rồi mới phát hiện ra sách thiếu trang mang ra em ý vẫn đổi cho mình. Đây chính là lý do mình trung thành với cửa hàng hơn chục năm nay mặc dù hàng bên cạnh sách đa dạng hơn và giá cũng rẻ hơn.
Gặp phải ngày mình cũng không được mát tính lắm nên quay sang con trai bảo:
- Con vào xem quyển truyện đủ trang thì đến trang bao nhiêu?
- Trang 310 mẹ ạ.
- Truyện thiếu gần 50 trang mà em không đổi cho chị à.
Lại giải thích loằng ngoằng................
- Con vào lấy quyển truyện ra đây cho mẹ.
- Em cho chị mua quyển này (đặt quyển truyện đủ trang lên quầy tính tiền)
Còn chị tặng lại em quyển này ( đặt quyển truyện thiếu trang lên mặt bàn)
- Chị đã nói thế thì em cũng tặng chị quyển này ( đưa cho mình quyển mới)
- Không chị không lấy nữa, chị mua (mở túi rút ví lấy tiền). Chị là khách hàng hơn chục năm rồi đây là lần đầu chị thấy bọn em xử sự như vậy, chắc không bao giờ chị quay lại đây nữa.
- Em không bán nữa, em tặng chị, cháu cầm lấy (đưa quyển truyện vào tay con trai mình).
Mình đã không cho con nhận và hai mẹ con dắt tay nhau ra khỏi cửa hàng.

Ra ngoài thấy con trai có vẻ tiếc cuốn truyện và thấy mình cũng hơi quá đà nên quay sang hỏi con trai:
- Con thấy mẹ và chú cãi nhau có ghê không?
- Không ạ, chỉ hơi căng thẳng thôi, vẫn hòa bình mà :D con chỉ tiếc là mất cuốn truyện thôi.
- Thôi hôm nay mẹ không còn tâm trạng mua sách nữa, để hôm khác mẹ con mình đi mua.
- Vâng ạ, thôi bây giờ mẹ cho con đi mua quà sinh nhật tặng bạn TM đi.
- OK, bỏ ra khỏi đầu chuyện bực mình 1.


3. Dạo này người không được khỏe cộng với thời tiết mưa phùn ẩm ướt nên lười đi xe, cả tuần có khi chỉ đi một buổi, hôm nay lôi xe ra chở con trai một phần nữa là con trai quá nặng nên xe bị xịt lốp, nghĩ là do để lâu không đi nên hơi bị xuống nên chỉ bơm xe xong lại đi tiếp. Đến lớp đón em Mít thì xe không còn một tý hơi nào, 3 mẹ con lại lếch thếch đẩy xe đến hàng sửa xe. Bực thế không biết, bao nhiêu dự định thực hiện trong ngày thứ 7 đành để lại, nếu cố thực hiện mà chuốc thêm một chuyện bực nữa thì chắc nổi điên mất. Sửa xong xe ba mẹ con đưa nhau đi ăn trưa rồi cắt tóc gội đầu cho thư giãn. Hết một ngày thứ bảy không như ý.

Hy vọng ngày mai chủ nhật sẽ khá hơn :D

10 thg 4, 2010

NỖI BUỒN CỦA CON TRAI



Chiều hôm qua, đón mẹ ở cơ quan bố thông báo kết quả thi đã có và con trai không được giải.
Mẹ cũng hơi buồn một chút nhưng vấn đề là phải nói với con thế nào đây.
Cho con dự thi cả bố và mẹ đều xác định là để con thử sức và cũng là để con có kinh nghiệm thi cử thôi.
Mẹ thì xác định con sẽ khó được giải vì tính con không cẩn thận và thiếu kiên trì
Bố thì treo giải tương đối cao, mà theo bố nói là để con cố gắng.

Đón con ở trường về bố và mẹ đã rào trước đón sau nhưng đến tối khi đọc danh sách không có tên mình em vẫn rất buồn.


Nhưng đến hôm nay thì con đã quên rồi và con lại vui vẻ như thường rồi, cũng may con không quá thất vọng như bố mẹ đã lo.


Cố lên con trai, con sẽ còn rất rất nhiều những kỳ thi thử sức ở phía trước,

Bố và mẹ luôn bên cạnh chia sẻ và động viên con.

8 thg 4, 2010

UPDATE

Hồi 360 sắp chết hình như mình đã lọ mọ thử vào đây, vẫn tên này, pass này mà sao bây giờ mò không ra.